TÌNH THƠ ĐÃ CẠN
TÌNH THƠ ĐÃ CẠN
[Thuận nghịch độc]
Úa nhàu yêu cạn héo lòng thơ
Câu lời đắng nghẹn môi hờ hững
Số phận buồn thương dáng mịt mờ
Rầu khổ xám tim đày nghẽn mộng
Oải bầm đau xác rụi tàn mơ
Châu dòng buốt quặn khê tình ái
Sầu thảm ngút vênh lạc cõi bờ
Ái tình khê quặn buốt dòng châu
Mơ tàn rụi xác đau bầm oải
Mộng nghẽn đày tim xám khổ rầu
Mờ mịt dáng thương buồn phận số
Hững hờ môi nghẹn đắng lời câu
Thơ lòng héo cạn yêu nhàu úa
Chờ đợi nản hung dẫu nguyện cầu
*
BẾN…THƠ
Trĩu nặng nghe hồn bỗng xót đau
Mơ giấc, gởi tình trong kiếp rủ
Mộng cơn trao ái cõi đời rầu
Chờ mong..để nhớ..câu nhòa nhạt
Đợi ngóng..cho thương..chữ úa màu
Thơ vận, nhủ lòng chao ý ngẫm
Tơ mành phủ lối,..ngập đêm thâu.
Ngẫm ý..chao lòng nhủ vận thơ
Màu úa chữ thương, cho ngóng đợi
Nhạt nhòa câu nhớ...để mong chờ
Rầu đời cõi ái, trao cơn mộng
Rủ kiếp trong tình..,gởi giấc mơ
Đau xót .,bỗng hồn nghe nặng trĩu
Sầu âu...vắng lặng...bến xa bờ.
Nhận xét
Đăng nhận xét