NHỚ MỘT NGƯỜI DƯNG
NHỚ MỘT NGƯỜI DƯNG
[Ngũ độ]
Có lẽ vì ta giảm chuộng chiều
Nếu hững hờ thương mà nỏ đượm
Nhân buồn bã đến thật là phiêu
Ba đào lãng nhách tùm lum chuyện
Bão tố rùm beng ảm đạm điều
Hiểu vậy nên mình luôn hoãn chiến
Yên bình xướng họa thoảng cầm tiêu
Tài năng diễm tuyệt biết bao điều
Thơ tình nhã ý yêu kiều mượt
Sở thích âm đàn lãng mạn phiêu
Ngọt vỗ về luôn bừng cảm xúc
Nồng mơn trớn mãi nịnh cưng chiều
Thời gian thấu hiểu càng tương hợp
Thỏa thuận cô nàng đã bớt kiêu
*
CUỘN CÀO
Cho ngàn nỗi cuộn xé toang chiều
Lời thương vật vã giằng co lướt
Tiếng đợi lăn nhoài dãy dụa phiêu
Giữ mộng im nằm trăn trở khúc
Ghìm mơ lặng đứng thở than điều
Dù đêm khắc khoải rồi không ngủ
Cũng chỉ giam mình ở tiếng tiêu
Rồi xây lịm khúc để say điều
Ân hòa với mộng tha hồ lãng
Ái quyện trong tình thỏa mãn phiêu
Dạ ước thôi đành xuôi giữa cảnh
Lòng mơ cũng kệ lướt theo chiều
Dù cho trống ngực tim cào quẫy
Quặn nhớ nhưng mà ả vẫn kiêu.
Nhận xét
Đăng nhận xét