THU NHỚ HƯƠNG NGƯỜI
THU NHỚ HƯƠNG NGƯỜI
[Ngũ độ]
Kỷ niệm xưa nào cứ mãi đong
Vẫn nhớ nhung khều mơ tưởng nguyệt
Hoài mê mẩn rộn khiến xao lòng
Say mèm ngọc nữ la đà tiếng
Sốt dẻo xuân tình giục giã trong
Giữ mặn nồng hương đầy thấu cảm
Hằng đêm khẩn nguyện ước xuôi dòng
Duyên kiều diễm nọ chẳng còn trong
Lìa tay trống rỗng đìu hiu dạ
Trở gót buồn xo rã rượi lòng
Giấc bẽ bàng cay hoài đục xẻo
Đêm chằng chịt buốt mãi hờn đong
Dù mơ tưởng luyến nào quay lại
Mãn kiếp mùa thương nỏ ngược vòng
Nhận xét
Đăng nhận xét