TIỂU CHIÊU-THÁNH NỮ CÔ TÌNH



TIỂU CHIÊU
THÁNH NỮ CÔ TÌNH

Phận nữ nhíu mày trước tả tơi
Hồn si khắc lậm trái tim đời
Ba Tư mãn kiếp trầm hương ngợi
Đất khách muôn ngày ái cảm khơi
Bái biệt Trung Nguyên thầm lặng với
Lìa xa Vô Kỵ nát tan rời
Về đi hai lối tàn hoang đợi
Một biển cô tình khó thể vơi


HANSY
*********
* Ngọn lửa thiêng thanh khiết kia có làm mờ nỗi hình ảnh ngậm ngùi của buổi chia ly trên sóng nước? Nước có ngân lời hoài vọng cũ? Hỏi phương nào còn xanh mãi bóng lá nguyên sơ? Thôi thì xin gởi lời ca vào trong mây nước để dư âm còn đồng vọng ngàn đời trên sóng gió trùng khơi. Gió sẽ mang lời ca lên Quang Minh đỉnh để “gởi về cây bóng lá nguyên sơ”. Dẫu nơi đó không còn màu nguyên sơ của bóng lá, thì nơi đó màu xanh của thời gian đã ngưng kết trong tâm tưởng.

**********************************************************************************************************

Nhận xét

Bài đăng phổ biến