ĐỐI DIỆN VỚI ĐỒNG TIỀN
ĐỐI DIỆN VỚI ĐỒNG TIỀN
Đứng trước đồng
tiền, thế gian có 4 kiểu người:
Kiểu người thứ 1:
Trong túi không có tiền, trong
tâm cũng không có tiền, thế nhưng họ lại có thể sống nhẹ nhàng cả cuộc đời.
Kiểu người thứ 2:
Trong túi không có tiền, trong
tâm lại có tiền, thế nhưng họ lại sống đau khổ cả cuộc đời.
Kiểu người thứ 3:
Trong túi có tiền, trong tâm
cũng có tiền, thế nhưng họ lại sống lao lực cả cuộc đời.
Kiểu người thứ 4:
Trong túi có tiền, trong tâm lại
không có tiền, thế nhưng họ lại có thể sổng vui vẻ hạnh phúc cả cuộc đời.
Bạn có thể tích lũy được bao
nhiêu tiền không phụ thuộc vào bạn có thể kiếm được bao nhiêu mà là do bạn biết
cách đầu tư tiền như thế nào.
Người nghèo nhìn người giàu: ai
ai cũng vì tiền mà bất nhân. Người giàu nhìn người nghèo: đáng đời bọn
họ mãi nghèo.
Người nghèo có tiền rồi thì phát
hiện ra tiền không phải là vạn năng, người giàu phá sản rồi thì phát hiện ra
không có tiền có khi lại càng tự do tự tại.
Ngày và đêm đều có kẻ khóc người
cười, có tiền hay không có tiền đều có người vui vẻ người khổ đau.
Bạn chỉ có thể thấy được sự
hoành tráng ở đằng trước nhưng không nghe được tiếng thở dài ở đằng sau. Bạn
ghen tỵ khi thấy họ đeo vòng vàng nhẫn bạc, còn họ ngưỡng mộ bạn có thể ngủ thẳng
giấc đến tận hôm sau.
Con người là vậy, cùng có một
đôi mắt nhưng cách nhìn lại khác nhau, quan điểm khác nhau; cùng có một đôi tai
nhưng cách lắng nghe khác nhau; cùng có một cái mồm nhưng cách nói khác nhau;
cùng có một trái tim nhưng cảm nhận khác nhau; cùng có một bộ não nhưng tư tưởng
cách nghĩ khác nhau; cùng có tiền nhưng cách tiêu khác nhau; cùng có sách nhưng
cách đọc khác nhau… và cùng là con người nhưng cách sống khác nhau.
Nhìn xa trông rộng, nghĩ sâu
nghĩ rộng khiến cuộc đời của chúng ta mỗi ngày sẽ có một sắc màu.
Quay đầu càng nhiều, đường càng
khó đi; bỏ lại quá khứ mới hướng được đến tương lai tươi sáng hơn.
Thời gian không phải dùng để xóa
mờ đi tất cả, mà là để chúng ta đi tìm ra câu trả lời cho tất cả những gì chúng
ta cần.
Tất cả những gì trong cuộc sống
của chúng ta không phải là tính ra được mà là cảm nhận được; không phải cầu nên
được mà là tu nên được.
Bản chất sự đau khổ của con người
chính là sự phẫn nộ về việc thiếu năng lực của bản thân.
Trong cuộc sống, chúng ta có nhiều
cơ hội để thay đổi suy nghĩ của mình, và con người ai cũng có lúc phải chịu tủi
hờn, thế nhưng chúng ta không thể để sự tủi hờn làm mất đi giá trị sống của bản
thân. Hãy học cách cười, cách chịu đựng, cách tha thứ để chúng ta phát triển
trong sự khoan dung.
Nhận xét
Đăng nhận xét