HỒNG DUYÊN THUỞ NỌ
HỒNG DUYÊN THUỞ NỌ
[Ngũ độ]
Làm cau héo rũ quặn thương trầu
Cay thờ thẫn dạ trong chiều xám
Đắng ngổn ngang lòng những giọt ngâu
Cảnh tượng mờ loang buồn bã mắt
Hoàng hôn mịt phủ tái tê đầu
Thơ tình thuở đó giờ im bặt
Ngẫm mộng tương phùng lắm bể dâu
Đã hứa tào khang hưởng bạc đầu
Cảm hứng mù tăm đầy dẫy quạnh
Môi tình nhạt thếch phũ phàng ngâu
Làm sa sẩy mộng tàn hôn lễ
Để nghẹn ngào duyên lỡ miếng trầu
Lối cũ đường xưa ngày trở lại
Nhưng trời kỷ niệm có còn đâu
*
NHẠT PHAI
Nhỡ để sầu vương nhạt sắc trầu
Cảnh nẫu tiêu điều thương ánh nguyệt
Đêm buồn ủ rũ thẹn dòng ngâu
Vừa soi lý tưởng thời yêu cũ
Bỗng hết niềm tin buổi hẹn đầu
Lặng lẽ quay về nơi xóm nhỏ
Chăn tằm dệt vải với trồng dâu
Rằng mong bỏ được mối duyên đầu
Nào hay kỉ niệm rầu oanh yến
Chẳng ngỡ ân tình xót lệ ngâu
Thiếp đã trao cầm dăm thỏi bạc
Người sao lỡ tiếc một cơi trầu
Giờ đây bến quạnh thuyền không vãng
Nỗi giận trong lòng hỏi trút đâu.
Nhận xét
Đăng nhận xét