EM CHỈ CÓ MÌNH ANH-Minh Hiền
EM CHỈ CÓ MÌNH ANH
Thế giới này em chỉ có mỗi anh
Sau anh sẽ không còn ai nữa cả
Và trước anh cũng chưa từng lơi lả
Bởi anh là tất cả cuộc đời em
Bài thơ này chỉ viết để mình em
Sợ làm tim yếu mềm thêm đau đớn
Tình yêu sâu mênh mông như biển lớn
Đau đáu nhìn một hướng mãi mà thôi
Em sinh ra chỉ biết có anh thôi
Và chết đi không còn ai nữa cả
Không nói được những lời yêu vội vã
Làm xót xa không chỉ mỗi riêng ai
Em vẫn đợi dù chẳng có ngày mai
Vầng trăng khuyết bao ngày không tròn vẹn
Hai miền xa chưa bao giờ hứa hẹn
Vẫn trao anh trọn vẹn mối tình đầu
Dẫu sau này mãi mãi phải xa nhau
Tim này chẳng thể yêu thêm lần nữa
Minh Hien
*************
*
Như trang giấy trắng ghi những dòng chữ đầu tiên hằn
sâu nhiều kỷ niệm – mối tình đầu – dẫu bạc bàng mỏng mảnh như những sợi tơ trời
trong làn sương thu huyễn ảo, mà sao cứ quấn quýt quyện lấy ta gần như trong
suốt cuộc đời mình… Hãy cùng lắng nghe nhịp đập ngọt ngào của con tim đang thủ
thỉ thì thầm về một trong vài hiếm hoi của dấu ấn trên con đường tình sử qua EM
CHỈ CÓ MÌNH ANH mà Nàng thơ Minh Hiền, với một minh định xác quyết đầy sức nóng
của lửa tình yêu…
Thế giới này em chỉ có mỗi anh
Sau anh sẽ không còn ai nữa cả
Dẫu biết rằng, nghiệt ngã của cuộc đời lắm khi không
cho ta được vuông tròn ước nguyện, nhưng đã yêu rồi, mấy ai không muốn dâng
hiến tất cả những gì mình có – dẫu là quý báu đến mấy – cho người mà ta lắm khi
còn xem quý và trọng hơn cả cuộc đời mình, bởi vì:
Và trước anh cũng chưa từng lơi lả
Và trước anh cũng chưa từng lơi lả
Bởi anh là tất cả cuộc đời em
Nhưng muôn đời, không có gì trong vũ trụ này là hoàn
hảo và tuyệt đối cả. Những bóng mây xám xịt của lưỡi rắn hoang đường cõi thế
thi thoảng làm u ám nẻo tình khiến cho hạt Nghi Ngờ nẩy mầm và xen lẫn vào giữa
tình yêu để tách biệt hai trái tim đang hòa nhịp yêu thương. Định mệnh của con
người là mong manh và đổ vỡ, luôn chực chờ xóa nhòa đi những giá trị cửu trường
mà họ đã dày công xây dựng…
Dẫu thế người ơi, ta vẫn mãi nhủ thầm trong trái tim mình như một lời tuyên thệ vĩnh hằng với tình yêu.
Bài thơ này chỉ viết để mình em
Sợ làm tim yếu mềm thêm đau đớn
Tình yêu sâu mênh mông như biển lớn
Đau đáu nhìn một hướng mãi mà thôi
Và không chỉ có thế! Còn rất nhiều nguyên do trọng
đại và nặng ký để ta có thể trút cạn mạch sống tình yêu của mình dâng hiến cho
người tình mơ mà không hề gợn lên một tẹo đắn đo ngần ngại…
Em sinh ra chỉ biết có anh thôi
Em sinh ra chỉ biết có anh thôi
Và chết đi không còn ai nữa cả
Thật nao lòng khi uống cạn những dòng mật ngọt yêu
thương chất ngất và mặn mòi đến vậy! Thế giới hàng tỷ người nhưng ta chỉ nhìn
thấy có mỗi mình Người! Và khi đã đi vào
cõi vĩnh hằng, nếu không được cùng người nắm tay tung tăng lên cõi thiên đường
thì vĩnh viễn ta sẽ tự cầm tù linh hồn mình trong ngục tù cô độc cả ở phía thế
giới bên kia!
Rồi thầm lặng gậm nhấm cái chao lòng dẫu bên trong
tâm tưởng là biển cả dung nham của liên hoàn núi lửa.
Không nói được những lời yêu vội vã
Không nói được những lời yêu vội vã
Làm xót xa không chỉ mỗi riêng ai
Cứ những tưởng tình yêu lớn đến vậy sẽ bao trùm tất
cả, người sẽ hiểu hết tấm lòng và mạch nhựa yêu thương của tim ta. Nhưng… –
thật oái oăm cho cái chữ Nhưng nghiệt ngã của sóng đời – những quãng cách không
gian, những trễ tràng của thời gian, những bóng đen lãng vãng của Satan… luôn
rập rình giơ bàn tay lông lá bẩn thĩu muốn xóa tan viễn cảnh bồng lai hằng mơ
tưởng…
Dẫu là thế thì ta vẫn hoài tự hứa với lòng:
Dẫu là thế thì ta vẫn hoài tự hứa với lòng:
Em vẫn đợi dù chẳng có ngày mai
Vầng trăng khuyết bao ngày không tròn vẹn
Hai miền xa chưa bao giờ hứa hẹn
Vẫn trao anh trọn vẹn mối tình đầu
Mà nào chỉ có vậy, người ơi…………….
Dẫu sau này mãi mãi phải xa nhau
Dẫu sau này mãi mãi phải xa nhau
Tim này chẳng thể yêu thêm lần nữa
HANSY
**********************************************************************************************************
Nhận xét
Đăng nhận xét