CÁM ƠN NGƯỜI


CÁM ƠN NGƯỜI

Cám ơn một đóa xuân ngời
Chiều nao gởi tặng những lời lẽ thương
Dẫu đôi mình, cách mấy phương
Mà làn thơ vẫn đượm vương vấn nồng.

Ân tình trao một tiếng: Mong
Chiều nay nàng khiến dạ trong trẻo thề
Xin rằng chớ lẫn bùa mê
Để trăng vườn cũ giữa thề thốt xưa.

Nhớ hoài cái buổi trời mưa
Bởi sao quên được khúc vừa vặn tim
Duyên dầu mới bén vầng im
Tình nôn nao mãi giữa chìm đắm phiêu.

Ngóng trông hết sớm lại chiều
Bao đêm thao thức ước liêu xiêu cùng
Người ơi, gìn tiếng thủy chung
Hứa rồi phải giữ lịm nhung nhớ hoài…

HANSY
*
DUYÊN PHẬN

Em là Ngọc Nữ sáng ngời
Thầm mơ Bách Hợp suốt đời vì thương
Tìm chàng khắp cả bốn phương
Bỗng gặp Phượng Vĩ bén hương tình nồng

Sau vườn Cẩm Tú chờ mong
Để anh Dâm Bụt chạy rong chửi thề
Đâu ngờ Vạn Thọ cũng mê
Thấy vui Phượng Tím rề rề lối xưa

Kim Đồng giải nắng đầm mưa
Tìm nàng Phi Yến đánh lừa con tim
Mẫu Đơn cũng chẳng đứng im
Vũ Nữ thấy vậy cũng tìm cách phiêu

Phù Dung ngơ ngác sớm chiều
Lay Ơn thấy vậy mới kêu đi cùng
Trinh Nữ cũng muốn sống chung
Ai ngờ Ngọc Điểm Phù Dung tiếc hoài.


Eli An


Nhận xét

Bài đăng phổ biến