TÂM SỰ

TÂM SỰ

Có vài giọt đắng lẫn trong tình yêu
Nhưng nhiều hơn vẫn là dòng mật ngọt
Lần nào đó qua bến tình bão rớt
Thế là đành quên hết tiếng yêu sao?

Tình yêu đơn phương khiến em chênh chao
Nên ẩn mình vào góc khuất tình cảm
Vết thương đó dù đã nhiều năm tháng
Vẫn xót lòng, nên tim cứ dửng dưng?

Trăng đã rụng, sao em cứ mãi buồn
Sao cứ vùi chôn tuổi xanh vào giá lạnh
Sao ép mình chìm vào trời bất hạnh
Sao để nước mắt đẫm ướt hồn xuân?

Xin mưa thôi rơi trên trái tim giá băng
Đừng thêm nước mắt trời vào lòng em nữa
Mười hai bến nước, hãy tìm bến khác
Hãy sang sông tìm lại khoảng trời tình.

HANSY 



ĐÔI DÒNG XÚC CẢM

Anh lại về đượm thắm đọng vị yêu
Xua giông bão ướm đong lời dịu ngọt
Của ngày cũ mà chiều kia vội rớt
Kết hoa đèn tỏ sáng những cùng sao

Anh lại về giữa hạ nắng chênh chao
Yêu mãi nhé giữa đôi bờ xúc cảm
Mình thủ thỉ ngày kia tình sẽ rạng
Sẽ đón chào như tia nắng rạng mai

Anh sẽ về hàn phong sẽ chẳng dài
Rồi xóa hết ủ mình xua đông lạnh
Tim bừng khởi xuyến xao đời diễm hạnh
Như cỏ cây chờ đợi nắng mùa xuân

Dấu yêu ơi về thôi đã mấy lần
Tàn xác lá bên thềm nghiêng nắng đổ
Cứ hoang hoải đông qua từng con phố
Cứ lặng dần im ỉm vọng xa xa.

Kiều Trang

Nhận xét

Bài đăng phổ biến