HÀ NỘI MÙA NÀY-Minh Hien xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
HÀ NỘI MÙA NÀY
Mùa này Hà Nội lạnh lắm không em?
Tiếng vọng xa xăm chen vào nỗi nhớ
Thoảng nỗi buồn nghe nặng nề hơi thở
Chẳng biết mấy mùa được ở cùng anh.
Tiếng vọng xa xăm chen vào nỗi nhớ
Thoảng nỗi buồn nghe nặng nề hơi thở
Chẳng biết mấy mùa được ở cùng anh.
Nguyện làm sơn ca lảnh lót trên cành
Không duyên phận nên đành mơ cõi mộng
Mang tiếng hát làm niềm vui cuộc sống
Dẫu biết tình mình mỏng mảnh như tơ.
Không duyên phận nên đành mơ cõi mộng
Mang tiếng hát làm niềm vui cuộc sống
Dẫu biết tình mình mỏng mảnh như tơ.
Viết tên anh ẩn trong mỗi tứ thơ
Mùa đông lạnh bơ vơ con phố nhỏ
Ở phương xa có khi nào anh nhớ
Ta đã từng gặp gỡ tự ngàn xưa.
Mùa đông lạnh bơ vơ con phố nhỏ
Ở phương xa có khi nào anh nhớ
Ta đã từng gặp gỡ tự ngàn xưa.
Hà Nội chiều nay lất phất cơn mưa
Làm ướt má em, vừa lau lại ướt
Nỗi lòng này chỉ có mưa hiểu được
Nên hoà từng giọt nước nhẹ nhàng rơi…
Làm ướt má em, vừa lau lại ướt
Nỗi lòng này chỉ có mưa hiểu được
Nên hoà từng giọt nước nhẹ nhàng rơi…
Minh Hien
*************
*
*
Ở hai đầu nỗi nhớ, nắng gió miền Nam thì muốn choàng
lên Hà Nội thân thương chiếc chăn nghĩa tình nồng mặn để ngăn bớt nỗi đơn côi
trong cái rét ngọt nàng Bân, thì ở phía đầu kia đang vật vã khó chịu trong cái
nham nháp của mưa phùn đông lạnh, chỉ ao ước vỗ cánh bay về phương trời đang
lồng lộng gió chướng yêu thương…
HÀ NỘI MÙA NÀY thế nào hỡi Nàng Thơ Minh Hiền?
Mùa này Hà Nội lạnh lắm không em?
Tiếng vọng xa xăm chen vào nỗi nhớ
HÀ NỘI MÙA NÀY thế nào hỡi Nàng Thơ Minh Hiền?
Mùa này Hà Nội lạnh lắm không em?
Tiếng vọng xa xăm chen vào nỗi nhớ
Thảng nhớ triền miên ùa về vây kín con tim đang lẻ
loi trên con đường giá lạnh của mùa đông với những khát khao cháy bỏng một vòng
tay chắc nịch và ấm áp, một bờ môi nóng đà đượm ân tình, được tựa vào lồng ngực
to bè nhấp nhô trong nhịp thở nồng nàn đầy dáng vẻ chở che biết mấy yêu thương.
Cùng nghiêng tai lắng nghe nhịp đập rộn ràng của con tim tươi khỏe luyến láy
khúc xuân tình…
Thoảng nỗi buồn nghe nặng nề hơi thở
Chẳng biết mấy mùa được ở cùng anh
Chẳng biết mấy mùa được ở cùng anh
Len lén chút tơ sầu vương lên đuôi mắt, bởi ao ước
mãi hoài sao cứ vẫn là diệu vợi ước ao. Mà như một linh cảm của định mệnh tình
yêu e là sẽ chẳng bao giờ giấc mơ hạnh ngộ bình dị như của bao đôi tình nhân
vĩnh viễn không thể trở thành hiện thực được.
Ôi, thật ngán ngẫm làm sao cho cái không gian trở
ngăn đầy nghiệt ngã và vô cùng này, cái thời gian chán ngắt dài lê thê dằng dặc
của sự ngóng trông chờ đợi một phép mầu của tiên giới. Rủi thay, cái tiên giới
của thế kỷ 21 cũng không còn bến bờ để mà dối lòng níu bám. Thì thôi vậy, đành
thả hồn vào trong ước mơ viễn vông nhắm mắt đưa chân đổ thừa cho số phận đã an
bài…
Nguyện làm sơn ca lảnh lót trên cành
Không duyên phận nên đành mơ cõi mộng
Mang tiếng hát làm niềm vui cuộc sống
Dẫu biết tình mình mỏng mảnh như tơ
Không duyên phận nên đành mơ cõi mộng
Mang tiếng hát làm niềm vui cuộc sống
Dẫu biết tình mình mỏng mảnh như tơ
Mùa đông nào mà chả lạnh, nhưng cái rét buốt của mùa
đông tâm hồn thật là đáng sợ, nó làm cho tím thẫm cả một khuỷnh trời Xuân. Ta
trôi trong dòng đời ồn ã mà như đang lạc loài giữa sa mạc mênh mông bão cát
châm xuyên hàng vạn mũi kim bén nhọn vào tâm hồn và thể xác mình. Những mảng
nhớ cứ dội về làm tức nghẹn cả dòng tim…
Viết tên anh ẩn trong mỗi tứ thơ
Mùa đông lạnh bơ vơ con phố nhỏ
Viết tên anh ẩn trong mỗi tứ thơ
Mùa đông lạnh bơ vơ con phố nhỏ
Rồi ngớ ngẩn trốn vào tiền kiếp, lấy cáI mơ hồ sương
khói không thực hòng che lấp vá víu thực tại đang nát tan vì vết thương cách
trở giữa một mùa đông có một trái tim lòng mà cũng như không.
Ở phương xa có khi nào anh nhớ
Ta đã từng gặp gỡ tự ngàn xưa
Ta đã từng gặp gỡ tự ngàn xưa
Định mệnh đã an bài!
Định mệnh của Tơ hồng Nguyệt lão không chịu se duyên hay lòng ta chần chừ bất định giữa ngã ba đường khiến nghị lực tiêu tán mà trở nên yếu đuối trước nghịch cảnh trái ngang nên không thể vượt bão giông dắt tay nhau tìm về vùng đất hứa? Vì sao ngày xưa ông bà ta thua kém mọi bề mà vẫn dõng dạc “Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua”? Còn giờ đây với phương tiện giao thông hiện đại chưa chợp xong giấc ngủ ngắn đã có thể ngã vào lòng nhau trong đắm say hạnh ngộ thì lại là không thể?
Định mệnh của Tơ hồng Nguyệt lão không chịu se duyên hay lòng ta chần chừ bất định giữa ngã ba đường khiến nghị lực tiêu tán mà trở nên yếu đuối trước nghịch cảnh trái ngang nên không thể vượt bão giông dắt tay nhau tìm về vùng đất hứa? Vì sao ngày xưa ông bà ta thua kém mọi bề mà vẫn dõng dạc “Mấy sông cũng lội, mấy đèo cũng qua”? Còn giờ đây với phương tiện giao thông hiện đại chưa chợp xong giấc ngủ ngắn đã có thể ngã vào lòng nhau trong đắm say hạnh ngộ thì lại là không thể?
*****
Hà Nội chiều nay lất phất cơn mưa
Làm ướt má em, vừa lau lại ướt
Hà Nội chiều nay lất phất cơn mưa
Làm ướt má em, vừa lau lại ướt
Mưa bụi bay bay đầy trời, mưa thương mưa nhớ chan ướt
cõi lòng, những giọt lệ tình làm ướt sũng bầu trời thương nhớ. Ngữa mặt lên
trời chờ phương Nam gởi chút nắng ấm về hong khô niềm hờn tủi, phơi lòng trước
nhớ đợi gió chướng ùa về trong lồng lộng nồm yêu. Để nước mắt ngỡ ngàng khắc
khoải xót xa vụt biến thành những hạt
ngọc trai lung linh sắc diện diễm ảo của hoan kỳ.
Nỗi lòng này chỉ có mưa hiểu được
Nên hoà từng giọt nước nhẹ nhàng rơi…
Nỗi lòng này chỉ có mưa hiểu được
Nên hoà từng giọt nước nhẹ nhàng rơi…
Rồi bất giác trong góc sâu thẳm nào đó của tâm hồn có
tiếng gió Nam khe khẽ vọng về: Đứng dậy đốt lên ngọn lửa yêu thương cho tỏa
bừng thực tại hay lẵng lặng cúi đầu chấp nhận đầu hàng số phận phải vĩnh viễn
đắm chìm trong màn mưa lạnh đêma đen vĩnh cửu???
HANSY
**************************************************************************************************************************************************************
Nhận xét
Đăng nhận xét