CƠN MƯA TÌNH CŨ


CƠN MƯA TÌNH CŨ

Trời mưa ướt cánh sen hồng
Ngồi ươm từng hạt, thấy đồng cảm nao
Mưa vờn cánh lá lao xao
Dội vào hồn vắng dậy ao ước người.

Xa nhau cách mấy quãng trời
Em hời, còn nhớ những mời mọc xưa
Giờ đây ướt sũng đếm mưa
Biết ai thương lại buổi thưa thớt tình.

Xa nhau cách trở đôi mình
Gởi về phương ấy những hình ảnh chau
Thôi rồi hẹn ước trầu cau
Mùa đông tê tái lậm đau đớn dường.

Mưa nhòe chữ ái ngùi thương
Khiền đời hiu quạnh giữa vương víu lòng
Tình ơi, sao mãi ngóng mong
Biết bao giờ lại thuở ong bướm vờn…

HANSY


HIỆP CẨN

Cùng em ướp mật môi hồng
Tay vun hạnh khởi dạ đồng cảnh nao
Mắt ngời bối rối xôn xao
Quẳng đi nửa gánh chênh chao ngẩn người

Vào thu mây tím giăng trời
Nắng trong hời hợt nửa vời ước xưa
Xòe tay hứng giọt chiều mưa
Người quên kẻ nhớ gió đưa hỡi tình

Về đây hiệp cẩn duyên mình
Mày ngài điểm thắm rạng hình mặt chau
Nồng vôi ngọt sắc quyện cau
Hạnh nguyên khởi sắc ngày sau ái hường

Anh về nối nhịp bờ thương
Xua đêm giá lạnh ấm vương cõi lòng
Về đi em đợi rồi mong
Vòng tay ôm chặt lùa đông canh trường.

Kiều Trang

Nhận xét

Bài đăng phổ biến