QUÁ VÃNG TÀN THU
QUÁ VÃNG TÀN THU
[Ngũ độ]
Ảo mộng tàn thu đẫm ánh tà
Dáng mỹ miều xưa đầy cảnh lượn
Hương ngào ngạt cũ khó lòng qua
Trào dâng cổ tích êm đềm diễm
Cảm xúc mùa yêu lộng lẫy ngà
Chợt bão giông về xô đẩy mất
Bây giờ lạc bước chỉ mình ta
Tàn trăng mật đắm thuở duyên ngà
Tơ hồng trúc mã tiêu điều sụm
Vũ điệu ân tình ngắn ngủi qua
Khóc bỉ bai chìm tâm trạng rỗng
Sầu than thở nghẹn giữa sương tà
Thiên đường đã tắt buồn sâu thẳm
Tưởng vọng đêm ngày dẫu ngút xa
*
SAO NGƯỜI
Mùa thu quạnh quẽ nắng buông tà
Ai làm nỗi nhớ từng nơi lại
Kẻ khắc hôm hờn những bận qua
Tại có thương rồi chăng trở trĩu
Mà như đắm vậy chẳng phai ngà
Cho mòn mỏi đợi bao ngày ấy
Mãi ủ thêm buồn một bóng ta .
Đầy vương lặng lẽ bởi da ngà
Chan nồng đó dạo sầu mang đã
Nhắc đẫm kia lần ngập gửi qua
Chọn đấy tình xưa hoài lỡ thẳm
Tìm chi dáng cũ chợt sang tà
Nghiêng cành lá đổ nghe xào xạc
Vỡ vụn tim này chốn nẻo xa .
Nhận xét
Đăng nhận xét