NHỚ MÙA THU ẤY
NHỚ MÙA THU ẤY
[Ngũ độ]
Tưởng vọng mình ta dõi cuối trời
Dáng mỹ miều thơm ngùi kỷ niệm
Hương nền nã thắm biệt trùng khơi
Giằng co trí não bơ phờ nghẹn
Tiếc rẻ vàng son hụt hẫng dời
Dẫu cách xa rồi như mộng ảo
Tơ hồng vẫn ước bạn tình ơi
Giờ đây cảnh sắc đã thay dời
Vành tim hứng khởi mơ màng vọng
Ảo giác tương phùng gạ gẫm khơi
Thoảng ngậm ngùi bươm hồn lữ khách
Đành rên rẩm vụn giữa sao trời
Cay xè tiễn biệt lòng đau nhói
Tưởng niệm ân tình lỡ đánh rơi
*
MỖI MÙA THU QUA
Người thăm thẳm mịt cuối chân trời
Câu thề hẹn cũ chìm mây khói
Chữ biệt ly sầu đắm biển khơi
Cứ tưởng yêu nhiều nên mãi đợi
Còn luôn nhớ đậm sẽ không dời
Bàn chân lặng bước trên đường nhỏ
Lỡ một cung đàn chẳng tiếng ơi
Thành đô dáng bạn đã xa dời
Mưa chiều mắc cửi như lòng vỡ
Phố cũ theo dòng tựa nẻo khơi
Gạt những ân tình trong cảnh giới
Tìm bao kỷ niệm giữa mây trời
Âm thầm đếm nhịp thời gian gõ
Đã lại thu vàng lá đó rơi
Nhận xét
Đăng nhận xét