HOANG HOẢI DỐC TÌNH
HOANG HOẢI DỐC TÌNH
[Ngũ độ]
Kỷ niệm bay vèo giữa nước trôi
Khiến mỉa mai lòng ôi vữa rụi
Làm xâu xé dạ khổ cay bồi
Từng đêm trở giấc ê chề phận
Nẻo ấy sai đường lạc lõng đôi
Vẫn ước môi nào ươm tỏa lịm
Và hương phấn dậy để mơ trồi
Khi lòng rẽ hướng phận lìa đôi
Trông về kỷ niệm tiêu điều tới
Ngán ủ thời gian rã rượi bồi
Ngãi phập phù như dòng nước chảy
Duyên hờ hững tựa cánh bèo trôi
Dù tim rợp nhớ mùa thương cũ
Có lẽ tình xưa hỏng thật rồi
*
TIỄN BIỆT
Hai bờ quạnh quẽ nước buồn trôi
Người xoay cửa lạnh hồn đau trỗi
Kẻ xuống vùng sâu bão lộng bồi
Tựa ngõ hong trầu sương ẩm gối
Qua thềm nuốt lệ cảnh nhoè đôi
Tình yêu đẹp thế dường thay đổi
Cố giữ gìn hơn nghiệp thẳng trồi
Bao giờ cuộc ái chuyển thành đôi
Còn mong ký vãng mà không gội
Vẫn ngóng thời gian lại chẳng bồi
Não nuột nghe mùa đông gửi trối
Âm thầm trách khoảng hạ rời trôi
Ngày xưa biết vậy kiềm nông nổi
Gánh cả niềm thương tiễn biệt rồi.

Nhận xét
Đăng nhận xét