MỘT THUỞ VÀNG SON

 
MỘT THUỞ VÀNG SON
[Ngũ độ]
 
Mơ hoài kỷ niệm ngát trầm hương
Cái thuở tình yêu đẫm mật đường
Cảm vấn vương lòng mê dệt nũng
Say giòn giã mộng đắm cài thương
Nàng thơ gợi cảm luôn kiều diễm
Lẽ sống bình an thật tỏ tường
Cứ ngỡ cau trầu vui hiệp cản
Ai dè bão tố phủ màn sương
 
Lạc nẻo ân thề giữa khói sương
Dù cho bảo trọng rất tinh tường
Mơ bàng bạc ngãi hằng chung thủy
Nuối lả lơi tình thật dễ thương
Cảm hứng triền miên nồng tựa bão
Trà mi hớn hở ngọt như đường
Rồi em giã biệt về phương ấy
Để quyến tim này những xạ hương
 
HANSY
*
TIẾC
 
Ta về chốn cũ thuở nồng hương
Bỏ tháng ngày xa lẫn bụi đường
Nắng vẫn mơ màng soi nẻo nhớ
Mây còn nũng nịu tới bờ thương
Tìm em gọi cửa hoài không thấy
Tấu mẹ trình cha mãi chả tường
Dẫu buổi cầm tay cùng ước hẹn
Ai giờ lạnh giá giữa chiều sương
 
Ai giờ lạnh giá giữa chiều sương
Những dạo kề môi mắt tỏ tường
Hạnh phúc vuông tròn nay đổ vỡ
Ân tình mới đẹp đã mòn thương
Vì sao nghiệt ngã nhường hai lối
Có phải tào lao giẫm vạn đường
Để bút lìa Nghiên lòng trĩu nặng
Thôi thì bạc bẽo hết mùa hương
 
Kiều Phong

Nhận xét

Bài đăng phổ biến