YÊU ĐẾN DẠI KHỜ

 
YÊU ĐẾN DẠI KHỜ
[Ngũ độ]
 
Vườn trăng kỷ niệm mãi không mờ
Ẩn hiện chan hoà những áng thơ
Mộng nỉ non dìu hương quyến rũ
Lòng khao khát nựng lửa mong chờ
Mê hồn thượng uyển la cà tán
Tuyệt diễm thân hình mải miết ngơ
Cảm mật đường trao từ bữa ấy
Tình xuân khắc đậm giữa tim khờ
 
Nhủ quyết hoài yêu dẫu dại khờ
Hương nàng gợi cảm khó lòng ngơ
Hồn nhiên cảnh phố la đà lượn
Nặng trĩu vành tim thấp thỏm chờ
Để vấn vương kèm bên ngọc nữ
Cho gần gũi ướp cuộc tình thơ
Hồng duyên mãi thắm đời luôn đẹp
Vũ khúc bồng lai chẳng rụi mờ
 
HANSY
*
ĐONG CHIỀU NỖI NHỚ
 
Mộng ước vàng son chẳng dễ mờ
Luôn dào dạt nở giữa hồn thơ
Tràn lan chữ nhớ trên dòng đợi
Đẫy ắp lời thương ở nhịp chờ
Mỗi lúc xa người tim quặn lẻ
Bao lần vắng kẻ dạ sầu ngơ
Buồn ai hỏi cũng không thèm nói
Cứ thẫn thờ như kiểu bị khờ
 
Cứ thẫn thờ như kiểu bị khờ
Không cười chẳng nói dạ sầu ngơ
Cào ghê gớm hỡi bờ mong mỏi
Quấy dữ dằn ơi nẻo đợi chờ
Trải đẫy lời yêu vào khúc nhạc
Đong đầy chữ ái lại dòng thơ
Tình ơi quãng hẹn còn luôn thắm
Mộng ước vàng son chẳng dễ mờ.
 
Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến