CUỐI NẺO MƠ RỒI
CUỐI NẺO MƠ RỒI
[Ngũ độ]
Chỉ tại vô tình bão cuốn trôi
Sũng gập ghềnh tim hằn xói lở
Bầm đau đớn dạ vữa xiêu bồi
Cầu duyên lỡ bước tơi bời mộng
Cảm xúc phai mờ khập khiễng đôi
Dẫu muốn cau trầu vui hiệp cẩn
Cuồng phong phản trắc chặn mơ trồi
Nên cầu hạnh phúc chẳng thành đôi
Lâu dài ẩn ức nghi ngờ đọng
Xảo trá sàm ngôn dọa dẫm bồi
Những mộng mơ tình như nước chảy
Bao gìn giữ trước tựa bèo trôi
Vườn yêu vỡ nát mùa khô hạn
Giã biệt người thương phải thế rồi
*
TIỄN BIỆT
Hai bờ quạnh quẽ nước buồn trôi
Người xoay cửa lạnh hồn đau trỗi
Kẻ xuống vùng sâu bão lộng bồi
Tựa ngõ hong trầu sương ẩm gối
Qua thềm nuốt lệ cảnh nhoè đôi
Tình yêu đẹp thế dường thay đổi
Cố giữ gìn hơn nghiệp thẳng trồi
Bao giờ cuộc ái chuyển thành đôi
Còn mong tóc liễu mà không gội
Vẫn ngóng thời gian lại chẳng bồi
Não nuột nghe mùa đông gửi trối
Âm thầm trách khoảng hạ rời trôi
Ngày xưa biết vậy kiềm nông nổi
Gánh cả niềm thương tiễn biệt rồi.
Nhận xét
Đăng nhận xét