DỆT THẢM ÁI TÌNH

DỆT THẢM ÁI TÌNH
[Ngũ độ]
 
Vườn thơ dạo ấy khởi duyên tình
Diễm ảo như lòng được tái sinh
Đắm vỗ về ngây tràn cảnh mộng
Bừng mê mẩn rệu nũng đôi mình
Tiên đào thưởng ngoạn yêu kiều sắc
Cảm hứng tuôn trào lãng mạn linh
Lịm đã đời trong rừng cảm xúc
Bồng lai vũ khúc quyện thân hình
 
Kỷ niệm dần phai nhão bóng hình
Bây giờ cổ tích biệt hồn linh
Nhiều đêm dáng ngọc mơ màng tưởng
Lắm buổi mùi hương gạ gẫm mình
Cảm nhớ nhung người mong chuyện vãn
Cho gần gũi ấy được hồi sinh
Dù giông gió quẫy làm ly biệt
Vẫn dệt vào tim thảm ái tình
 
HANSY
*
Mối Tình Ai Oán
 
Mượn cả trần gian oán chữ tình
Thiên đàng rẽ lối kiếp lai sinh
Về nơi mộ lạnh sầu đơn lẻ
Lạc cõi bồng lai khóc một mình
Trả nợ người theo vào cát bụi
Chôn vùi phận giữa chốn điêu linh
Xoay vờn thế sự hờn nhân giả
Mượn cả trần gian oán chữ tình.
 
Trần gian cách trở rẽ chia tình
Oán hận chi người bởi đã sinh
Lệ mãi tràn mi trầm biển nước
Đầu như bốc lửa hại thân mình
Sinh từ cát bụi đường gian khổ
Trả đến thiên đàng cõi diệu linh
Có lẽ duyên đời chưa thể đoạn
Trần gian cách trở rẽ chia tình
 
Mộng Cô Cô+Minh Hien

Nhận xét

Bài đăng phổ biến