Cải cách Ruộng ̣đất: Văn bản và ý kiến
Nhìn lại một số văn bản và ý kiến trước đây và hiện nay
nhân cuộc triên lãm Cải cách Ruộng đất đang diễn ra tại Hà Nội:
Luật Cải cách Ruộng đất 04/12/1953 do Hồ Chí Minh ký:
Chương IV: Cơ quan chấp pháp và phương pháp thực hiện cải cách ruộng đất
Điều 32. - Trong thời gian cải cách ruộng đất, sẽ lập Uỷ ban cải cách ruộng
đất ở Trung ương, khu và tỉnh. Dưới sự lãnh đạo của chính quyền, Uỷ ban cải
cách ruộng đất có nhiệm vụ thi hành luật cải cách ruộng đất, và lãnh đạo cụ thể
cuộc phát động quần chúng thực hiện cải cách ruộng đất.
Điều 33. - ở cấp xã, hội nghị đại biểu nông dân toàn xã, ban chấp hành
Nông Hội xã là những cơ quan hợp pháp chấp hành luật cải cách ruộng đất.
Điều 34. - Khi phân định thành phần giai cấp, phải theo đúng điều lệ phân
định thành phần giai cấp ở nông thôn do Chính phủ quy định.
Thành phần giai cấp do hội nghị đại biểu nông dân bình nghị và quyết định.
Người đương sự phải được dự hội nghị để tham gia bàn định.
Quyết định của xã về thành phần giai cấp phải do Uỷ ban Kháng chiến Hành
chính tỉnh duyệt y, hoặc do cơ quan được Uỷ ban Kháng chiến Hành chính tỉnh uỷ
quyền, duyệt y. Gặp trường hợp tranh chấp, thì phải đưa ra Toà án Nhân dân Đặc
biệt xét định.
Điều 35. - Nghiêm cấm mọi hành động chống lại hoặc phá hoại phong trào
phát động quần chúng cải cách ruộng đất. Từ lúc ban hành luật cải cách ruộng đất
đến lúc tuyên bố kết thúc cuộc cải cách ruộng đất, tuyệt đối cấm địa chủ chuyển
dịch ruộng đất, trâu bò, nông cụ bằng bất cứ hình thức nào. Kẻ phạm pháp do Toà
án Nhân dân Đặc biệt xét xử.
Điều 36. - ở những nơi phát động quần chúng thực hiện cải cách ruộng đất,
sẽ lập Toà án Nhân dân Đặc biệt. Toà án Nhân dân Đặc biệt có nhiệm vụ:
1) Xét xử Việt gian, phản động, cường hào gian ác và những kẻ chống lại
hoặc phá hoại cải cách ruộng đất;
2) Xét xử những vụ tranh chấp về ruộng đất và tài sản có liên quan đến cải
cách ruộng đất;
3) Xét xử những vụ tranh chấp về phân định thành phần giai cấp.
Đối với kẻ phạm pháp thì xét xử theo pháp luật. Nghiêm cấm bắt bớ và giết
chóc trái phép, đánh đập, tra tấn hoặc dùng mọi thứ nhục hình khác. Điều lệ tổ
chức Toà án Nhân dân Đặc biệt do Chính phủ, quy định.
Văn bản của Chính phủ Việt Nam:
Hoàn thành cải cách ruộng đất và khôi phục kinh tế quốc dân (1955-1957):
Hội nghị lần thứ 10, Ban Chấp hành Trung ương Đảng Lao động Việt Nam
(khóa II) đã thảo luận kỹ và kết luận về thắng lợi và sai lầm của cải cách ruộng
đất. Hội nghị đã đề ra phương hướng và chủ trương sửa sai 10 điểm.
Với tinh thần dũng cảm tự phê bình và phê bình, với ý thức trách nhiệm
cao trước toàn thể nhân dân, Đảng Lao động Việt Nam một mặt nhanh chóng sửa chữa
sai lầm, mặt khác có những biện pháp củng cố và phát huy thắng lợi, kịp thời có
những chủ trương đúng đắn đưa nông thôn miền Bắc tiến lên.
Cuối tháng 10-1956, Hội đồng Chính phủ họp dưới sự chủ toạ của Chủ tịch Hồ
Chí Minh đã kiểm điểm việc thi hành Luật cải cách ruộng đất và công tác chỉnh đốn
tổ chức, quyết định những chính sách cụ thể để sửa chữa sai lầm.
Ngày 9-12-1956, Chủ tịch Hồ Chí Minh ký Sắc lệnh về chế độ báo chí nhằm bảo
đảm quyền tự do ngôn luận của nhân dân và ngăn cấm những kẻ lợi dụng báo chí
làm hại đến công cuộc đấu tranh cho hoà bình, thống nhất, độc lập và dân chủ của
nước nhà.
Nguyễn Minh Cần trên trang RFA về 'đấu tố địa chủ'
"...Của nỗi thì rõ rồi, nhưng của chìm là vàng bạc, tiền thì rất khó
cho nên phải truy tài sản. Nhưng nói thực ra anh em họ vẫn gọi là “truy của”
hay “tra của”. Truy ngày, truy đêm liên tục. Tôi còn nhớ khi tôi đi cải cách ruộng
đất ở Thái Bình thì có nghe một câu than như thế này, đến bây giờ tôi vẫn còn
nhớ:
Truy đêm rồi lại truy ngày Tra lui tra tới của mày để đâu Sân vườn, chuồng
lợn, bờ ao Đào tung, xới hết chẳng sao: có vàng Trời ơi, oan thật là oan Thân
con quá khổ biết làm sao đây
Còn việc lập hồ sơ các loại địa chủ, cường hào thì chủ yếu dựa vào lời tố
của bần cố nông. Nhưng có một điều có thể nói là người ta đánh vào lòng tham
lam, vào lòng hận thù...Và người ta nói rằng ai tố nhiều thì sau này là chia tiền,
chia ruộng đất, chia tài sản...thì sẽ được nhiều. Cho nên, nói thật đánh vào
lòng tham, đánh vào lòng hận thù, cho nên cũng nhiều người tố rất bừa bãi. Ở
nông thôn lúc bấy giờ gọi là “tố điêu” hoặc “tố đại hội”, “tố bừa”.
Nhưng khốn nỗi, tất cả những lời tố đó đều coi như những bằng chứng để kết
tội người địa chủ, hoặc người đối tượng mà mình coi là phản động hay đảng
phái...Cho nên sau khi lên hồ sơ rồi, tức là đưa lên đoàn cải cách ruộng đất, tức
là đoàn duyệt xong và chuẩn bị cho việc đấy và xử án...
Tổ chức tòa án là tổ chức cuộc đấu. Trước đó bao nhiêu ngày phải chuẩn bị,
người ta làm như là một diễn tập cho một vỡ kịch, tức là mỗi người nông dân lên
tố như thế nào, rồi ý cho họ chỉ mặt như thế nào, tức là xỉa vào mặt của địa chủ,
bắt quì xuống như thế nào…tất cả những cái đó được đạo diễn trước một cách rất
cẩn thận. có cả một kế hoạch, diễn tập như diễn một vỡ tuồng.
Như vậy đấu, có khi đấu 2-3 ngày tùy theo “tình trạng nghiêm trọng” của địa
chủ hay số người...Sau khi kết án thì hành quyết ngay ở trước mặt. "
Về triển lãm Cải cách Ruộng đất
-Nguyễn Quang Lập trên Facebook:
“Phần trưng bày gây nhiều cảm xúc nhất cho người xem có lẽ là góc đối lập
về cuộc sống của giai cấp địa chủ với tầng lớp bần cố nông. Một bên là cuộc sống
xa hoa, phong lưu, thừa mứa chứa chan, ăn sung mặc sướng, một bên là rách rưới
bần cùng, áo đụp hàng chục tấm vá, cơm không đủ ăn, kéo cày thay trâu, nhà cửa
xiêu vẹo, dột nát. Những khung cảnh cách đây gần nửa thế kỷ ấy, đến giờ trông vẫn
quen quen.”
-Chau Doan trên Facebook:
“Không một học thuyết cao siêu nào được cho phép con đấu tố cha mẹ, vợ đấu
tố chồng để tách mình ra thành một tầng lớp khác, đoạn tuyệt với thành phần cũ.
Đời thủa nhà ai con lại gọi bố, mẹ bằng mày, xưng tao? Bố mẹ lại gọi con là ông
bà nông dân, thưa gửi thành kính. Còn gì cay đắng hơn không?
...Điều này tàn phá luân lý, quan hệ, niềm tin của con người. Những gì
quý giá nhất mà phá đi, thì cuộc sống này còn ý nghĩa gì nữa? Nông dân, bần cố
nông mù chữ đứng lên xử những người có học, mà đa phần toàn là vu khống, rồi xử
bắn họ. Cuộc cách mạng long trời lở đất hay là một cuộc tàn sát?
Cứ nghe chuyện xử bắn bà Năm là lòng mình xót xa. Người phụ nữ đẹp như thế,
giỏi như thế, và bà ta rất yêu cách mạng nữa chứ. Buôn thép, lụa, cưu mang Việt
Minh nhiều như thế. Cống hiến số vàng, tiền lớn thế lại bị bắn đầu tiên.
Tuy nhiên, chúng ta hiểu rằng những người cộng sản lúc ấy bị sức ép từ Xô
Cộng và Trung Cộng, và đây chính là sự phi lý, nỗi nhục, nỗi khổ của dân tộc
này. Điều này cho mỗi cá nhân chúng ta một bài học. Đừng nghe bố con thằng nào,
trước hết phải tin ở mình, phải vận dụng đầu óc, suy nghĩ để tự tách bạch đúng
sai trong cuộc đời.
Đảng cần nhìn thẳng vào quá khứ. Thời đại thông tin, không thể mập mờ được
đâu. Đảng phân minh với quá khứ thì Đảng mới dẫn dắt chúng em tới tương lai
tươi sáng được Đảng ạ. Tóm lại, cái triển lãm này là một thất bại hoàn toàn.
Không nói thì thôi, đừng nói nửa chừng. Người hiểu biết, vào chỉ thấy bực
mình.”
-Trương Huy San trên Facebook:
“Rất tiếc chưa ai chỉ ra rằng, cái sai của cải cách ruộng đất không phải
là phần đã sửa mà là cái gốc của nó: Đảng đã tự trao cho mình quyền có thể tước
đoạt tính mạng và tài sản của người dân một cách man rợ. Triển lãm có đưa những
nụ cười của những nông dân được chia "quả thực" nhưng Triển lãm đã
không cho biết niềm vui không đạo lý đó của những bần cố nông cũng ngắn chẳng
tày gang. Từ 1958, đặc biệt là sau khi Hồ Chí Minh (người dưới sức ép của Mao
& Staline đã đưa cải cách ruộng đất vào áp dụng với nhân dân ta) dự hội nghị
81 đảng cộng sản và phong trào công nhân quốc tế tại Mascova trở về, nhất trí
coi việc áp dụng mô hình Xô Viết (vào VN) là "một vấn đề mang tính bắt buộc",
ruộng đất của gần như toàn bộ nông dân miền Bắc lại bị đưa vào hợp tác xã.”
“Nhưng hạn chế lớn nhất của triển lãmchính là thiếu vắng các câu chuyện kể.
Sự “nhạy cảm” của đề tài cải cách ruộng đất có lẽ cũng giống như đề tài thời
bao cấp. Đó là những thời kỳ chúng ta đã từng có cái sai, để rồi nhìn thấy nó
và sửa chữa nó. Nhưng nếu triển lãm bao cấp của Bảo tàng Dân tộc học cách đây cả
chục năm tái hiện được câu chuyện thân phận con người thì triển lãm này chưa chạm
vào đó. Không ai rõ, những con người cụ thể, có những hiện vật được trưng bày ở
đây, đã đi qua thời kỳ đó ra sao. Họ, con cháu họ, hiện sống thế nào, quan niệm
gì về thời kỳ lịch sử ấy.”
Nhận xét
Đăng nhận xét