MƠ DIỄM TƯƠNG PHÙNG
MƠ DIỄM TƯƠNG PHÙNG
[Thuận nghịch độc]
Dấu yêu nồng đượm ngát thơm bờ
Giường ngây ngất trỗi loang cuồng điệu
Mộng lả lơi phừng trải thắm tơ
Vương mãi dạ lòng nghiêng ngả đắm
Ước luôn tình nghĩa khát khao chờ
Hường môi quyến chặt bền ôm ấp
Hương quyện gió vườn dạo thẩn thơ
Ấp ôm bền chặt quyến môi hường
Chờ khao khát nghĩa tình luôn ước
Đắm ngả nghiêng lòng dạ mãi vương
Tơ thắm trải phừng lơi lả mộng
Điệu hăng choàng trỗi ngất ngây giường
Bờ thơm ngát đượm nồng yêu dấu
Mơ diễm gọi nàng ủ luyến thương
*
THƯƠNG CHÀNG
Cưỡng lại mà sao chẳng bến bờ
Vương vấn nỗi buồn như mắc nợ
Tưởng tơ lòng nghĩ cứ mong chờ
Hương ngào ngạt ấp ôm tình dở
Hướng võ vàng trông dõi mắt đờ
Hường má đỏ duyên người nhắc sợ
Phương trời nối nhịp bắc cầu thơ
Sợ nhắc người duyên đỏ má hường
Đờ mắt dõi trông vàng võ hướng
Dở tình ôm ấp ngạt ngào hương
Chờ mong cứ nghĩ lòng tơ tưởng
Nợ mắc như buồn nỗi vấn vương
Bờ bến chẳng sao mà lại cưỡng
Mơ thầm rối dạ để chàng thương
Nhận xét
Đăng nhận xét