QUÁ VÃNG TÌNH THU

 
QUÁ VÃNG TÌNH THU
[Xa luân-Ngũ độ]
1
Mơ Hoài Quá Vãng Thuở Vàng Thu
Cổ Tích Hồng Duyên Đượm Huyễn Mù
Giọng nỉ non luồn khi quyến rũ
Hương Mùi Mẫn Quyện Buổi Nhàn Du
Tài hoa lãng tử yêu kiều dáng
Tuyệt Diễm Trà Mi Lả Lướt Dù
Thoả sóng đôi cùng say vũ nhạc
Tao Đàn Diệu Ảo Khúc Tình Ru
2
Cổ Tích Hồng Duyên Đượm Huyễn Mù
Xem chừng lẽ sống tựa phù du
Chiều vương vấn dạ mơ kiều nữ
Buổi hẹn hò nhau dõi cánh dù
Cám dỗ môi trầm bay bổng ngợp
Giao hòa thể phách vỗ về ru
Nồng âm hưởng khúc mê tình lượn
Thưởng ngoạn muôn trùng diễm sắc thu
3
Hương Mùi Mẫn Quyện Buổi Nhàn Du
Vũ khúc thần tiên thoả lượn dù
Mộng lững lờ trong tình cảm quyến
Mơ ngùn ngụt giữa gió ngàn ru
Kỳ quan huyễn diệu vô bờ nắng
Cảnh sắc yên bình lãng mạn thu
Giọng dễ thương nài thơm sủng ái
Chìm sâu ảo giác trĩu sương mù
4
Tuyệt Diễm Trà Mi Lả Lướt Dù
Xuân tình ngẫu hứng vọng lời ru
Say bàng bạc gió thơm nồng ngãi
Cảm véo von lòng sũng diệu thu
Lãng tử hào hoa càng khớp đẹp
Vàng anh lảnh lót sẽ tan mù
Duyên đào mận mãi bừng hương lửa
Thoả ước vuông tròn mộng lãng du
5
Tao Đàn Diệu Ảo Khúc Tình Ru
Cám dỗ tơ hồng phả nguyệt thu
Cảnh hẹn hò yêu dài mãn kiếp
Lòng nao nức gọi thẳm xa mù
Phờ râu khoái cảm xàng xê lượn
Tuyệt diễm thiên đường mải miết du
Kỷ niệm son vàng luôn thấm đẫm
Người ơi nhớ mãi dạo chung dù
 
HANSY


HOANG TƯỞNG
 
Chán chường biết mấy xó đêm thu
Trơ trọi hòn trăng nứt mịt mù
Bên gốc thông già sương xích giữ
Cuối hàng liễu mảnh gió phiêu du
Gom toàn kí ức cho điên loạn
Giết cả thời gian để trả thù
Một kẻ vờ say trong giấc ngủ
Bán tình bạc bẽo dáng ai lưu
 
Trơ trọi hòn trăng nứt mịt mù
Gạ lòng hồi tưởng dưới hoa thu
Trong đời lãng tử hoài vương vấn
Giữa chốn hồng trần mãi mộng du
Còn đó sắc thơ nhoà khắc tạc
Chẳng như con sóng bạc ôm thù
Hồ rung một nửa ta rung nửa
Lẩn quẩn dòng đời khối niệm lưu
 
Cuối hàng liễu mảnh gió phiêu du
Tai điếc tâm đau mắt cũng mù
Ngơ ngác tìm trăng chìm đáy bể
Thẫn thờ quên lối gạt tình thu
Rượu cay rượu đắng môi khô nẻ
Hoa úa hoa suy giận với thù
Quặn gánh trên vai sầu vĩnh trú
Nửa đời xa lạ nét xuân lưu
 
Giết cả thời gian để trả thù
Một mình lạc lõng bến ngàn du
Lưa thưa mấy chiếc đò xa thẳm
Hốc hác vài cây liễu khuất mù
Gác lạnh ôm thơ hằn tóc nguyệt
Mây mờ rủ bóng tạc hình thu
Mang giùm kỷ niệm ra thêu đốt
Khói trắng tim hồng khỏi luyến lưu
 
Bán tình bạc bẽo dáng ai lưu
Mua nỗi cô đơn vẽ hận thù
Ngọt lịm bờ môi hồng sắc khảm
Đen xì cái kiếp mọng đào du
Ngàm năm đá vỡ phong còn lộng
Một chốc sương tan dạ vẫn mù
Lục lọi trong mơ toàn rỗng tếch
Chỉ là hoang tưởng đến bên thu

Nguyễn Hoài Bảo Thi


 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến