NHỮNG BỨC TRANH CỦA BÙI GIÁNG
SỰ THẬT VỀ NHỮNG BỨC TRANH
CỦA BÙI GIÁNG
Những nghệ sĩ lớn thường phát tiết “tinh anh”, cảm xúc của mình qua
hình thể tác phẩm nhiều loại hình nghệ thuật. Bùi Giáng là một nhà thơ tài năng
như vậy. Sau ngày Trung niên thi sĩ mất (7.10.1998), nhiều tác phẩm hội hoạ của
ông tiếp tục được tìm thấy.
Mới đây, một bức tranh của Bùi Giáng vừa được đưa ra gây chú ý trong giới
thưởng ngoạn mỹ thuật. Bức chân dung Trung niên Thi sĩ vẽ từ năm 1988. Cái lạ của
ký hoạ này tuy là một gương mặt nhưng được ông chú thích hai người đó là vẽ
Nguyễn Du và Phạm Thái.
Có nhiều lý giải về chú thích bức tranh. Một phía nghiêng về trạng thái
mê mê tỉnh tỉnh lên đồng của "Thi sĩ điên". Khi sướng lên là ông vẽ
thôi. Bất cần biết ai. Nhưng một phía khác lý giải Bùi Giáng hoàn toàn không
điên mà ông vẽ rất có ý thức.
Ai cũng biết sinh thời ngoài thơ ông còn viết rất nhiều khảo luận,
nghiên cứu về một số tác phẩm kiệt tác cổ điển Việt Nam mà ông đặc biệt yêu
thích trong đó có tác phẩm Kiều của Nguyễn Du và Văn tế Trương Quỳnh Như của Phạm
Thái. Tuy nhiên cả Nguyễn Du (1766 - 1820) và Phạm Thái (1777 - 1813) đều không
để lại cho hậu thế một di ảnh nào.
Bức tranh có thể đã đi ra từ những nhân vật của các tác phẩm đó là hai
ông Từ Hải, Trương Đăng Thụ với những câu thơ tài hoa mô tả, oanh liệt, uy
dũng, đại trượng phu như "Râu hùm hàm én mày ngài/Vai năm tấc rộng thân mười
thước cao" chăng? Như vậy Bùi Giáng không vẽ người mà là... vẽ thơ!
Bùi Giáng là một hiện tượng độc đáo của thơ Việt. Cuộc đời ông để lại
gia tài thơ đồ sộ có lẽ phải lên tới hàng ngàn bài và không hiếm những giai thoại
thơ. Tuy nhiên, ngoài thơ, thời gian gần đây tranh của ông cũng có rất nhiều
giai thoại thú vị như trên.
Trong một bài viết trước đây, chúng tôi có kể câu chuyện khi đến tư gia
của nhà thơ Ngô Văn Tao trên đường Huỳnh Khương Ninh, quận 1, TP. HCM tìm tư liệu
cho bài viết tranh ký họa Trịnh Công Sơn thì bất ngờ phát hiện ra ông Tao còn
sưu tập, lưu trữ được một số tranh "hiếm quý" của Bùi Giáng.
Bức
tranh "Quê chàng là Ithaque" ông Ngô Văn Tao sở hữu của thi sĩ Bùi
Giáng
Bức tranh ông Tao sở hữu có khổ 1m x 1,5m, vẽ sơn dầu, có tên Quê chàng
là Ithaque, chữ ký của Bùi Giáng và bút tích của ông ghi năm thực hiện là 63
(có lẽ viết tắt năm 1963) tại Sài Gòn. Bức tranh vẽ chủ đạo 3 gam màu vàng, đỏ
và đen. Bố cục nổi rõ lên một chàng thi sĩ tóc bềnh bồng đang ngồi trên một cỗ
xe có hai con ngựa kéo.
Theo ghi nhận riêng của chúng tôi thì bức sơn dầu này "ý tại ngôn
ngoại", có kỹ thuật và rất độc đáo. Tuy là thể hiện bằng màu sắc nhưng có
lẽ nội dung gửi gắm hướng đến một đề tài trừu tượng hơn là thuần túy phản ánh
hiện thực. Đó có thể là trạng thái thoát tục của người làm nghệ thuật, đặc biệt
là một tâm hồn thi ca thường xuyên thăng hoa như Bùi Giáng. Nhìn bức tranh như
hiểu thêm ý một câu thơ ông viết mà nhiều người cho là bí hiểm: "Lạc loài
đã rớt đi đâu/Chiếc chìa khóa mộng rực màu so le". Tranh ông như giải thêm
nghĩa cho thơ.
Bìa
tập thơ in chung của thi sĩ Bùi Giáng và Ngô Văn Tao với chủ đạo bức tranh
"Quê chàng là Ithaque". Bên trái là chân dung Bùi Giáng của nhạc sĩ
Trịnh Công Sơn
Ông Tao cho biết đã mua bức tranh này một cách khá tình cờ của một độc
giả yêu tác phẩm thơ Bùi Giáng bán lại: "Tôi cũng không rõ làm sao anh ta
có bức tranh này", ông Tao hồi tưởng. Khi chúng tôi đặt câu hỏi nghi hoặc
liệu có phải đúng là tranh Bùi Giáng hay không thì ông Tao quả quyết ngày còn sống,
giữa nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, Bùi Giáng và ông Tao là thân hữu. Rất nhiều lần
ông Tao hỏi Bùi Giáng về tác giả bức tranh. Bùi tiên sinh đã xác nhận chính là
tranh ông vẽ.
Tự
họa Bùi Giáng thưở Bài ca quần đảo - 1972
Khi làm bìa cho tập thơ chung in song ngữ Việt Pháp của hai ông Vào
chung cục thơ - La commune poétique aventure (NXB Hội nhà văn 2004), ông Tao đã
chụp hình bức tranh này làm bìa. Kết thúc câu chuyện, ông Tao nói: "Còn
bao nhiêu tranh của Bùi Giáng quả là câu hỏi kỳ thú. Từ bấy đến nay, tôi cố ý
tìm thêm nhưng chưa thấy".
Thi
sĩ tự họa trên tờ lịch
Nhà thơ trẻ Vương Huy ở Cai Lậy, Tiền Giang - một người mê thơ Bùi
Giáng đã sưu tầm gần đầy đủ các tác phẩm thơ, dịch, khảo luận của ông từ trước
đến nay vừa thông tin cho chúng tôi biết, anh từng tìm thấy một phiên bản chụp
bức tranh Quê chàng là Ithaque với chỉ hai màu đen trắng in trong tác phẩm
Heidegger và tư tưởng hiện đại do Bùi Giáng viết và dịch in ở Sài Gòn năm 1963.
Tấm hình này minh họa cho mục Heidegger và hình bóng của Nietzsche là một phần
quan trọng trong cuốn sách đã kể trên của ông. Như vậy có thể thấy Bùi Giáng là
tác giả bức tranh trên là có cơ sở.
Bức
tranh "Gửi đêm" của Bùi Giáng từng được đấu giá 27 ngàn đô
Chúng tôi cũng đã tìm được nhiều tư liệu khẳng định Bùi Giáng từng vẽ rất
nhiều tranh. Ví dụ cuốn Bùi Giáng trong tôi (NXB Văn nghệ 2005), một cuốn sưu tầm
khá công phu của nhà thư pháp Hồ Công Khanh. Theo lời kể của tộc Bùi ở Vĩnh
Trinh, Duy Xuyên - Quảng Nam, cụ thể là ông Bùi Vịnh, một bào đệ thì:
"Năm 1950, Bùi Giáng đỗ tú tài II ban văn chương. Năm 1952 vào Sài
Gòn dạy học, viết sách và vẽ tranh". Và một người thầy của Bùi Giáng là
giáo sư Vũ Ký khi gặp lại ở Sài Gòn thời gian trên thì: "Bùi Giáng đã nghỉ
dạy học tư để cầm cọ bôi mực loay hoay vẽ tranh trong căn nhà lụp xụp ở hẻm
Trương Minh Giảng". Đặc biệt, tập sách trên còn tìm được rất nhiều tranh vẽ
bằng mực tàu, bút bi khá độc của Bùi Giáng.
Hoạ
sĩ Đinh Cường và thi sĩ Bùi Giáng
Đáng chú ý và thuyết phục nhất, gần đây, họa sĩ Đinh Cường trong bài viết
có nhan đề "Bùi Giáng - Đi về với gió du côn" ông xác tín: "Anh
(Bùi Giáng) đã ở qua rất nhiều nơi, những năm 1960, đường Phan Thanh Giản, nhà
cháy, về đường Trương Tấn Bửu, có lúc ở trong Đại học Vạn Hạnh. Thời kỳ này anh
vẽ nhiều tranh bột màu trên giấy, có khi là bút chì sáp, nhiều nhất là bút bi.
Đã triển lãm tranh bột màu lần duy nhất tại nhà sách Albert Portail (về sau là
nhà sách Xuân Thu, đường Đồng Khởi, TP.HCM)".
Theo nguồn tin đáng tin cậy từ một Nhà sưu tập, bức tranh Gửi đêm của
Bùi Giáng đã từng đấu giá thành công 27 ngàn đô trong một triển lãm.
Như vậy xem ra khó có thể xem tranh Thi sĩ là "nghiệp dư" bởi
chính giá tranh của ông cũng đang là ước mơ của nhiều hoạ sĩ chuyên nghiệp.
Nhưng xem ra vẫn khó đủ khi ngày còn sống, thi sĩ đã từng thao thiết tự hỏi
"Trăm năm hồng lệ có là bao nhiêu?"
Nguyễn Hữu Hồng Minh
Nhận xét
Đăng nhận xét