QUÁ VÃNG MÊ HỒN

 
QUÁ VÃNG MÊ HỒN
[Ngũ độ]
 
Kỷ niệm tình thơ khắc giữa lòng
Hương trầm cổ tích vẫn hoài đong
Cuồng mê mẩn dạ vờn theo nắng
Ngọt vỗ về tim khảm nối dòng
Tửu quán bồng lai vòi vĩnh cợt
Cau trầu thánh lễ hẹn hò mong
Thề trăng mãn kiếp lời chung thủy
Dẫu gió ngàn lay chẳng lộn vòng
 
Hoàng kim ái cảm lượn quanh vòng
Thượng uyển mê hồn đẫm ước mong
Quyến rũ môi tình bay bổng dạ
Hồi xuân hợp cẩn nhấp nhô dòng
Thơ mùi mẫn luyến vàng son dệt
Nhạc lả lơi vờn ngẫu hứng đong
Quá vãng bây giờ như ảo mộng
Nhiều đêm nhớ lại vẫn xao lòng
 
HANSY
*
ĐẦY ĐONG
 
Nắng diệu tràn lan trải ấm lòng
Chan về nẻo cũ mượt mà đong
Tình say quãng gió hòa ôm sóng
Ái lịm triền mây quyện quấn dòng
Nét mượt mà đơm hồn rát bỏng
Hương mềm mại tỏa dạ nồng trong
Kìa xem mặt nước ngời thanh lộng
Khẽ dịu cung chờ đượm ngát mong
 
Khẽ dịu cung chờ đươm ngát mong
Hương tình phả lộng phía trời trong
Vần thơ ngọt thắm đan cùng sóng
Tiếng nhạc nồng êm dệt lẫn dòng
Điệu gió loan về xao xuyến cổng
Lời mây vọng đến rộn ràng song
Ngày tươi lịm giữa ngàn mơ bỏng
Nắng diệu tràn lan trải ấm lòng.
 
Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến