DIỆU HIỀN ƠI!
DIỆU HIỀN ƠI!
Nơi hoang hoải buổi ra đi
Lòng cào cuộn
Nhớ ơi, ngày tiễn biệt…
…
Nọ là xóm Dừa, nơi bóng chiều vương rũ cánh
Xa tít mù, dải đất có người thương
Mà này Em, từ bấy giữa đoạn trường
Người ở đâu
Kể từ độ
Thuyền hoa bẽ bàng xuôi xứ khác?
…
Ta lặng lẽ
Mơ vầy hương quá vãng
Thật thân thương như mới tự hôm nào
Nhành hoa khô ép vở đã thầm trao
Chiều kỷ niệm
Tình ơi, mưa lậm mắt…
…
Xa ngái rồi
Biệt tăm hình dáng cũ
Diệu Hiền ơi
Sao đi mãi không về
Để hoang buồn quặn buốt cả tình mê…?
Nhận xét
Đăng nhận xét