NỖI LÒNG HOA PHƯỢNG

 
NỖI LÒNG HOA PHƯỢNG
[Ngũ độ]
 
Nghiêng chiều mộng vẫy đoá quỳnh hương
Phượng sũng thềm mơ ửng dáng hường
Biếc lửng lơ cài giăng cõi đượm
Thơm bàng bạc trỗi níu mùa thương
Cô nàng sắc lẻm yêu kiều giọng
Cảnh trí hồn nhiên lãng mạn đường
Cảm hạ nương về lưu bút cũ
Nghe dòng kỷ niệm xoắn làn sương
 
Cảnh hạ xưa nào đẫm khói sương
Làm tim đảo lộn giữa bao đường
Xuân tình tắc nghẽn ê chề nhuộm
Cảm hứng phai mòn lạnh lẽo thương
Mãi ngậm ngùi khi rời tửu khướt
Hoài mê mẩn lúc chạm môi hường
Bây giờ noãn phượng quằn theo gió
Quá vãng xa mù biệt oải hương
 
HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến