NHỚ MỘT NGƯỜI DƯNG

NHỚ MỘT NGƯỜI DƯNG
[Ngũ độ]
 
Diễm lệ như là đóa oải hương
Bồng lai điểm xuyết giữa miên trường
Tình mơn mởn dậy ngời say đắm
Nguyệt lả lơi vờn sũng xoắn vương
Yểu điệu cười duyên giòn giã thắm
Hồn nhiên quyến rũ sởn sơ hường
Vườn thơ tán gẫu đầy thanh lịch
Rải sợi tơ đồng đẫm nhớ thương
 
Vuông tròn hạnh phúc buổi cùng thương
Ngọc nữ hồi xuân ửng má hường
Cảm xúc thần tiên mùi mẫn hiệp
Yêu vì thể phách ngọt ngào vương
Khuya bàng bạc đắm triền mơ diễm
Sớm lững lờ say nẻo mộng trường
Kỷ niệm tơ hồng luôn cám dỗ
Xa rồi vẫn cứ thoảng trầm hương
 
HANSY
*
NGÕ TRÚC
 
Lên chùa lễ phật đốt tuần hương
Bỗng thấy kìa ai thuở một trường
Kỷ niệm bao ngày khuya vẫn nhớ
Ân tình mấy nẻo muộn còn vương
Vì yêu cảnh mắt nhường vai lạnh
Bởi thích vòng tay tựa ngõ hường
Hiểm áo nâu sòng em đã nguyện
Anh về ngõ trúc lặng sầu thương.
 
Anh về ngõ trúc lặng sầu thương
Để gió tràn qua giữ mộng hường
Chữ hẹn người trao mòn mỏi ước
Câu thề gã kết ngọt ngào vương
Truyền ân mãn hạ ngày phơi sắc
Gá nguyệt vào thu kẻ đỗi trường
Dệt thắm dòng thơ tình vĩnh cửu
Thôi nào khắc dạ gửi mùa hương.
 
Kiều Phong

Nhận xét

Bài đăng phổ biến