DZUI DZẺ KHÓ DỪNG
DZUI DZẺ KHÓ DỪNG
[Nghịch dzui-Ngũ độ]
Thỏa ước đêm ngày ẵm cục cưng
Cảnh vuốt ve luồn say dễ chịu
Tình bay bổng lượn đến vô chừng
Ôm ghì mải miết hình luôn quyện
Hỗn chiến sa đà nhịp chẳng ngưng
Mộng diễm kiều loang phồng cảm xúc
Bồng lai ảo diệu chớ nên dừng
Ham luồn hẻm mộng khó mà ngưng
Chồm đưa đẩy bướm phê hoài mãi
Nựng vỗ về chim dẻo quá chừng
Cảm hứng hồi xuân suồng sã dậy
Môi tình quyến rũ ngọt ngào cưng
Nồng hương lửa quyện bùa yêu níu
Vũ điệu thần tiên sủng ái bừng
*
NGẬP NGỪNG
Dẫu thế không làm mộng rã ngưng
Có bữa đan vần câu bỏ lửng
Rồi hôm ghép vận ý ngang chừng
Vì mưa giữa buổi lời tưng tửng
Bởi gió ngang chiều nét dửng dưng
Nhắn kẻ chờ trăng miền hạ đứng
Màu thương vẫn dệt nét hoan bừng
Yêu rồi cứ giả bộ người dưng
Nhiều thương lại tỏ là không hứng
Nặng nhớ mà kiêu đắm nửa chừng
Những nỗi mong chờ đâu có chững
Bao niềm mộng ước đã nào ngưng
Hồi đêm soạn sẵn từng câu nựng
Muốn gửi lời nhưng khó lại dừng.
Nhận xét
Đăng nhận xét