DỖI TÌNH
DỖI TÌNH
[Ngũ độ]
Tim sầu quạnh quẽ đời không tỏ
Khắc khoải người ơi tình
lụn rõ
Nẻo mộng trăng vàng cứ nghĩ to
Ân nguyền gió bạc thì ra
nhỏ
Triên miên xót dạ hỡi thân
cò
Nghiệt ngã tê lòng ôi dáng cỏ
Vẫn hiểu yêu là ái tặng
cho
Mà sao quá vãng ai đành
bỏ
Mà sao quá vãng ai đành
bỏ
Đến nỗi ươm buồn lên ngọn cỏ
Dẫu biết ân tình chẳng được to
Nhưng mà ái mộng nào đâu nhỏ
Ai ngờ giữa cuộc phải nằm co
Cứ tưởng trong hồn luôn rạng
rõ
Thổn thức đêm dài rũ rượi ho
Tim sầu quạnh quẽ đời không tỏ
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét