ANH TÚC CỦA LÒNG TA


20.
ANH TÚC CỦA LÒNG TA

Anh túc ơi nàng diễm ái hương
Lòng ta quyện đắm giữa đêm trường
Vàng son mấy nẻo duồng thơm thảo
Ân ái bao lần thỏa diệu thương
Ngát cánh mê huyền lâng địa ngục
Nồng cung ảo huyễn lịm vô thường
Vòng ôm siết chặt hồn tan chảy
Thỏa mãn mơn tình thẫm ngát phương

Thỏa mãn mơn tình thẫm ngát phương
Nồng yêu một cõi dệt mê thường
Khêu làn sợi ước choàng cung vọng
Duỗi phím tơ nguyền lịm nẻo thương
Vẫn thế thơm đời loang khúc uyển
Và luôn biếc mộng ướp canh trường
Tràn mơ luyến ái vầy hoa nguyệt
Anh túc ơi nàng diễm ái hương

HANSY

RÃ HƯƠNG

Rung sầu lịm nét lả nồng hương
Nẻo cũ thề xưa khuất dặm trường
Buổi trọn đêm nào ru nỗi luyến
Câu tròn phút nọ dỗ niềm thương
Cho bờ ái mặn rời đêm huyễn
Để cội tình ngây rẽ bến thường
Đẫm nát duyên ngời ngân dạ tủi
Tim hồng vỡ vụn xót ngàn phương

Tim hồng vỡ vụn xót ngàn phương
Biển hẹn lìa tan rũ giấc thường
Rã ánh lơi rèm mi tủi vọng
Loang bờ thoảng tiếng nhạc chờ thương
Đâu rồi cảnh thắm hoà cung nguyệt
Đã hết triền mê thỏa mộng trường
Thế tục bây giờ câu ảo não
Rung sầu lịm nét lả nồng hương

Trần Thùy Linh

Nhận xét

Bài đăng phổ biến