ĐƠN LÒNG

17.
ĐƠN LÒNG
[Thuận nghịch độc]

Vương tình nguyệt thẫm trải niềm đau
Tủi lặng lòng đơn thấm đẫm màu
Thương hận dỗi bồng miên thực giả
Giấu hờn ngơ lạc mộng trầu cau
Đường tim vọng hỡi đâu tìm lại
Bến dạ mong hời khó bước mau
Hương nguyện thuở nồng xao lịm tắt
Vương tình nguyệt thẫm trải niềm đau

Đau niềm trải thẫm nguyệt tình vương
Tắt lịm xao nồng thuở nguyện hương
Mau bước khó hời trông dạ bến
Lại tìm đâu hỡi vọng tim đường
Cau trầu mộng lạc ngơ hờn giấu
Giả thực miên bồng dỗi hận thương
Màu đẫm thấm đơn lòng lặng tủi
Đau niềm trải thẫm nguyệt tình vương

HANSY

HỒN SI

Vương lệ mắt buồn khoé lặng đau
Vỡ men cay đắng giọt loang màu
Thương trầu vọng dạ mơ làn ái
Nhớ mộng ru lòng ước nỗi cau
Đường nguyệt nhạt cung hờn ánh vội
Cõi quỳnh phai giấc xót tình mau
Hương sầu ảo mị mê nồng luyến
Vương lệ mắt buồn khoé lặng đau

Đau lặng khóe buồn mắt lệ vương
Luyến nồng mê mị ảo sầu hương
Mau tình xót giấc phai quỳnh cõi
Vội ánh hờn cung nhạt nguyệt đường
Cau nỗi ước lòng ru mộng nhớ
Ái làn mơ dạ vọng trầu thương
Màu loang giọt đắng cay men vỡ
Đau lặng khóe buồn mắt lệ vương

Phượng Quỳnh

Nhận xét

Bài đăng phổ biến