THU TÀN NGOÁI TƯỞNG
THU TÀN NGOÁI TƯỞNG
[Ngũ độ]
Mình ta dõi mắt tận chân trời
Mơ trầy trụa xước hoài luôn bão
Mộng dở dang chìm mãi tít khơi
Rỗng tuếch đường duyên nhòe nhoẹt đổ
Buồn thiu kỷ niệm tái tê dời
Sao bèo bọt thế tơ hồng nhỉ
Nghịch cảnh đau lòng hỡi ấy ơi
Diễm tuyệt thần tiên khó đổi dời
Ngọc thể giao hoà phơi phới nũng
Loan phòng cảm xúc mặn mà khơi
Phừng ngây ngất trỗi trong đào mận
Bủa dập dìu say giữa đất trời
Chợt bão giông về tan nát cả
Duyên đành thảm tựa lá chờ rơi
Nhận xét
Đăng nhận xét