TÌNH ĐAU

217.
TÌNH ĐAU 

Niềm yêu một thuở vẫn không dời 
Ghi khắc tim này mãi ấy ơi 
Thuở đó nhớ thương lòng ướp giọng 
Ngày nao ước hẹn dạ ghi lời 
Đã thề cột chỉ gầy mơ đẹp 
Sao nỡ buông tình khiến mộng lơi 
Nhung gấm lụa là gieo phụ bạc 
Mình ta chết lặng ở ven đời 

HANSY


VẪN SẦU 

Vẫn biết không chi mãi giữa đời 
Mà sao tình rớt hận nào lơi 
Giận buồn thuở trước tèm lem quyện 
Căm ghét ngày nay ngả ngớn dời 
Sáu khắc héo lòng đau ấy hỡi 
Canh trường thắt dạ xám người ơi 
Nguyền yêu sao nỡ vầy mua bán 
Để những dòng thơ nhão nhoẹt lời 

HANSY 


XÓT XA 

Lỡ kiếp phòng đơn quạnh quẽ đời 
Dặn mình từ đấy thả lòng lơi 
Nguồn yêu lặng nhé đừng trao mộng 
Nỗi nhớ ngừng đi chớ tỏ lời 
Lắm bận tê hồn man mác hỡi 
Mấy lần xót ruột mịt mù ơi 
Mình ta thức trắng ngùi hoang hoải
Tình nhớ hằn tim khó thể dời 

HANSY



MỘNG MỊ 

Có kẻ hằng đêm dỗ mộng đời 
Thương buồn buổi ấy khiến hồn lơi 
Người xa biền biệt sầu loang mắt 
Kẻ ở trầm tê nghẹn đắng lời 
Mơ mãi nhưng tình đâu chịu hỏi
Mộng hoài mà bạn chẳng thèm ơi 
Tàn canh lệ đẫm tràn mi nhỏ 
Thầm gọi nào hay ái đã dời 

HANSY







Nhận xét

Bài đăng phổ biến