LÃNG TỬ CA

LÃNG TỬ CA
(Xa luân)
1.
Tang bồng hồ thỉ  ngẫm mà hay
Tạo hóa ban cho rất đủ đầy
Nọ bức tranh đồ thu vạn rẫy
Kia rừng sông núi ốp ngàn cây
Êm đềm khuỷnh suối mơ màng chảy
Lộng  lẫy triền sương lả lướt bày
Ngắm cảnh sinh tình tâm rực cháy
Mơ hồ tiên mộng khẽ khàng lay
2.
Tạo hóa ban cho rất đủ đầy
Muôn loài quần tụ dưới tàn cây
Chiều hôm sấm động trời nhay nháy
Buổi sớm tình loang cảnh bộn bày
Khe khẽ thơ lòng vang luyến láy
Âm thầm vị núi tỏa lừng lay
Xoay vần nhật nguyệt như guồng máy
Chắt lưỡi khen thầm thiệt quá hay
3.
Kia rừng sông núi ốp ngàn cây
Cảnh trí chao ôi thỏa thích bày
Thấp thoáng nai vàng chân nhún nhẩy
Chập chờn bướm lạ cánh lờ lay
Chích chòe rượng đực vô cùng mẩy
Khỉ khọt ru bồ quá sức hay
Trời đất đúng là ngon hết sẩy
Cái chi cũng có lại xôm đầy
4.
Lộng  lẫy triền sương lả lướt bày
Mê mòng tâm trí chả buồn lay
Xem rồi ngó lại mà không ngấy
Biết đó hiều rành vẫn cứ hay
Thích nhất bình minh cùng nắng dậy
Khoái hai minh nguyệt quyến mơ đầy
Trèo lên giữa đỉnh đều trông thấy
Sóng lượn chập chùng gió nựng cây
5.
Mơ hồ tiên mộng khẽ khàng lay
Cuộc sống an bình lắm tuyệt hay
Trí đạo bừng lên ngào ngạt dẫy
Thiện tâm hứng khởi chứa chan đầy
Cần chi phố chợ làm như máy
Hãy giống núi rừng thản tựa cây
Cát bụi thân này mau chứng thảy
Để cho huệ nhãn được khơi bày

HANSY

.........................................................

CHINH PHỤ KHẤP

Gió hẹn mây thề ngỡ chẳng hay
Dòng Tương nắng ủ lệ vơi đầy
Sông chiều thẫm vội màu sương khói
Lối mộng phai dần sắc cỏ cây
Bến cũ trầm ngâm lời biển gọi
Vườn xưa quạnh quẽ ánh trăng bày
Ru hồn kỷ niệm thời lưu luyến
Chậm rãi tơ hồng khắc khoải lay

Dòng Tương nắng ủ lệ vơi đầy
Sóng ngẩn ngơ lùa đoạn rễ cây
Cá ngược màn đêm thờ thẫn phủ
Thuyền xuôi ráng tịch lửng lơ bày
Đường xa tiếng sỏi tơi bời động
Gác nhỏ hoa rèm nhạt nhẽo lay
Nỏ biết còn không chàng bạch mã
Duyên nàng vẫn đợi kẻ nào hay

Lối mộng phai dần sắc cỏ cây
Nồng ân đã nguội dối gian bày
Câu hò ngọt mãi hồn điên đảo
Điệu vũ say hoài cảnh lắt lay
Bởi dạ âu sầu cam vẫn đắng
Do lòng não nuột vở gì hay
Tàn tro gợi tả căn phòng ấm
Nức nở giường côi lẽ đoạ đầy

Vườn xưa quạnh quẽ ánh trăng bày
Trước cổng chuông rè đã ngại lay
Mấy thuở hùng anh tìm nghĩa đẹp
Bao lần thảo nữ kiếm vần hay
Từ ly giữ trọn tình viên mãn
Mỹ hạn gìn nguyên phúc đủ đầy
Vạn nẻo sa trường xin hãy nhớ
Quê nhà ẩn dạng phía hàng cây

Chậm rãi tơ hồng khắc khoải lay
Muôn làn bụi phủ có từng hay
Làng bên đón rể bông tràn rực
Xóm bạn chào dâu pháo nổ đầy
Lặng lẽ hiên buồn ngang mái sảnh
Mơ màng võng thẹn dưới tàng cây
Vời xa nhạn dẫn nhau về tổ
Tắt lặng hoàng hôn tủi nghẽn bày

Nam Anh

.........................................................

TỰ TẠI

Nỗi hận ta ghìm mấy kẻ hay
Niềm đau ấy nhận đã thêm đầy
Khi tình úa nhạt như làn khói
Hẳn mộng lu tàn tựa lá cây
Điệu nhạc khô cằn nan ép gảy
Lời ca lỗi khúc khó phô bày
Thì bao kỷ niệm cùng mơ ước
Phải mặc dòng đời nó khẽ lay

Niềm đau ấy nhận đã thêm đầy
Chỉ muốn thu mình dưới bóng cây
Để giấu hư tình thôi ước hẹn
Và chôn ảo mộng khỏi phơi bày
Người đi lệ tủi hoài theo quyện
Kẻ ở mưa sầu mãi đến lay
Mỗi độ thu tàn đông lại tới
Môi hồng nhạt sắc có ai hay

Hẳn mộng phai tàn tựa lá cây
Rồi trang nhật ký khó trưng bày
Tình yêu chẳng vẹn niềm đau kết
Giấc ngủ không tròn nỗi nhớ lay
Tiếng hẹn đà tan hồn chửa tỉnh
Câu thề đã mất dạ đâu hay
Ai ru kỷ niệm vào quên lãng?
Gửi tặng cho nhau suối lệ đầy

Lời ca lỗi khúc khó phô bày
Những nỗi ưu phiền cứ mãi lay
Để mắt vương sầu ai sẽ hiểu
Cho lòng thấm hận kẻ nào hay
Yêu thương gửi mãi còn chưa đủ
Oán tủi trao qua lại hoá đầy
Lối ái chia thành trăm vạn nẻo
Khi tình rữa mục tựa thân cây

Phải mặc dòng đời nó khẽ lay
Đừng hoài ảo vọng cuộc đời hay
Vì do tủi khổ còn giăng đẫy
Bởi tại đau thương vẫn chất đầy
Nếu hiểu đường yêu là kết mối
Sẽ tường ngõ hạnh phải ươm cây
Khi nào nó hoá rừng to rộng
Mộng sẽ ngời lên khỏi tỏ bày

Soái Ka

..........................................................................................

Nhận xét

Bài đăng phổ biến