LUẬN CHỮ NGHÈO

219.
LUẬN CHỮ NGHÈO 

Buồn dạ thầm than chút phận nghèo 
Chứ đời nào quản dốc đèo leo 
Bôn ba mưa nắng phai đành chịu 
Xuôi ngược biển rừng ngại vẫn theo 
Tiếc chút danh tài như thoảng gió 
Uổng thời công nghiệp tựa xao bèo 
Gia bần trí đoản từ xưa vậy 
Giấy rách giữ lề cố khỏi queo 

HANSY 


SỐ NGHÈO 


Cố ráng nhưng mà lắm buổi queo 
Bởi do thân phận tựa rơm bèo 
Sẵn vàng múa dẻo nhiều anh nịnh 
Có bạc nói xằng lắm chị theo 
Chân mỏi bao lần quen gắng bước 
Gối chùn mấy lượt cũng đành leo 
Than trời trách đất gì cho uổng 
Định phận thiên thư một chữ nghèo 

HANSY


QUÁ EO 

Đời này
khổ nht cái anh nghèo 
Ná thở sức mòn vẫn cố leo 
Chút mắm
quẹt khô hoài gắng kiếm 
Miếng
cà đắng mặn phải tìm theo 
Nhiều khi
buồn tủi thương đời rệp 
Lắm lúc
sầu đau tủi phận bèo 
Thiên hạ
nhiều người sao sướng thế 
Riêng mình cuộc sống cứ quằn queo 

HANSY


THAN HOÀI CŨNG RỨA 

Than hoài kiếp nạn vẫn còng queo 
Khóc mấy nào
xa thoát kiếp bèo 
Số phận
tiêu điều cam chịu khổ 
Trời đày tăm tối
phải đành theo 
Trơ gan
bão táp gồng thân đón 
Rán
ruột non đồi gắng sức leo 
La lối
nào ai mời một bữa
Giàu
kho nhân ái cũng đâu nghèo 

HANSY 





Nhận xét

Bài đăng phổ biến