NỖI SẦU LƯỢN MÃI

 
270
NỖI SẦU LƯỢN MÃI
 
Chơi vơi trong cõi người ta
Giật mình tỉnh giấc, chợt tha thắt lòng
Chơi vơi giữa chốn tình nồng
Bập bềnh mộng ảo hư không cả đời.
 
Tưởng tình đầy, bỗng chốc vơi
Bàng hoàng chua xót, ngọng lời thở than
Chơi vơi dưới ánh trăng ngàn
Thương mình cô lẽ tháng năm nhạt nhòa.
 
Chơi vơi nắng quái mù lòa
Mòn con mắt đợi, nẻo tà dương say
Chơi vơi ngớ ngẩn tháng ngày
Có còn chăng hỡi dạn dày cuồng si?
 
HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến