VÕ VÀNG


VÕ VÀNG
[Ngũ độ]

Khi về bến cũ một chiều mưa
Quãng lộng người ơi khỏa mấy vừa
Mắt dõi mơ lèn qua nẻo nọ
Môi thầm gọi khẽ lấy chồng chưa
Bơ phờ dạ bỗng sầu u ám
Quạnh quẽ hồn như nuối thải thừa
Mới bữa hôm nào chan chứa mộng
Sao giờ cứ tưởng chuyện ngàn xưa

Sao giờ cứ tưởng chuyện ngàn xưa
Bởi nuộc thề nao bỗng thấy thừa
Nước mỏi ê chề cau mặt mãi
Em tìm hạnh phúc thỏa lòng chưa
Vì đâu cõi ái không choàng đủ
Đến nỗi mầm yêu chẳng buộc vừa
Nuối quãng tình yêu vàng kỷ niệm
Khi về bến cũ một chiều mưa

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến