SẦU TÌNH


206
SẦU TÌNH
[Ngũ độ]

Chiều hoang ủ giá quạnh bao đường
Khuất rẻo ân nguyền lạnh đẫm sương
Héo vọng tình nhân trời huyễn tưởng
Mù khơi kỷ niệm dốc vô thường
Hồng nhan buổi ấy sao mà sượng
Quá vãng hôm nào chợt tẻ vương
Giữa nẻo ta bà lâm nghiệp chướng
Đâu rồi xúc cảm lộng vầng dương

Đâu rồi xúc cảm lộng vầng dương
Hỡi nuộc tơ lòng bỏ vấn vương
Bởi nỗi tan tành duyên trúc phượng
Mà gây vỡ vụn khúc nghê thường
Làm cơn mộng diễm rời chênh hướng
Khiến quãng mơ ngời phải chạm sương
Cõi ái chi còn mê lịm hưởng
Chiều hoang ủ giá quạnh bao đường

HANSY

TẺ BƯỚC

Nắng dịu dàng buông khẽ trải đường
Xem kìa nhuộm thẫm hạt mù sương
Miền trông mạnh gió xòe hoan lượng
Nẻo nhớ hường mây xõa lộng thường
Lối mộng lâng ngào hương dạ tưởng
Thềm mơ xuyến thảo sắc lòng vương
Bờ mong luyến nhẹ vần giao hưởng
Quãng nhạc dâng lời vút bổng dương

Quãng nhạc dâng lời vút bổng dương
Cung chờ trỗi nhịp khúc huyền vương
Tình ơi dạ cháy bừng không tưởng
Mộng hỡi lòng xao xuyến lạ thường
Bước ngập ngừng trong bờ gió trượng
Đi ngờ nghệch giữa bậc ngàn sương
Nường mây giõi mắt trông hình tượng
Nắng dịu dàng buông khẽ trải đường.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến