LỠ LÀNG
LỠ
LÀNG
Kỷ
niệm giờ đây đã võ vàng
Nghe
chừng điệu nhớ chẳng còn vang
Lời
xưa vẫn chỉ toàn mang máng
Nẻo
cũ âu là những trái ngang
Quạnh
quẽ theo dần gây sạm tháng
Đìu
hiu ướp mãi khiến lu hàng
Nào
đâu có kẻ thường lai vãng
Tủi hận người thương chả ngó ngàng
Bão
tố triền miên làm đứt quãng
Chi còn buổi ấy đẫm hào quang
Cho rằng ái cảm hoài dai dẳng
Đâu
biết tình yêu chẳng dễ dàng
Cứ
thế mưa đời gây dạ hoảng
Nên
rồi cuộc sống tựa đồng hoang
Làm
cho trí não dường như quáng
Ôi
nghiệt làm sao nuộc lỡ làng
HANSY
Nhận xét
Đăng nhận xét