TRĂNG – GIÓ


209
TRĂNG – GIÓ
[Bát điệp]

Toả sáng TRĂNG ngời duỗi rặng cây
Treo nằm diệu lửng gió TRĂNG vầy
TRĂNG lèn khóm liễu nồng theo buổi
Cuội níu vầng TRĂNG huyễn với bầy
Phượng dỗi u sầu TRĂNG ái thảm
TRĂNG hờn ủ rũ khúc tình ngây
Nguyền ơi mấy dịp thềm TRĂNG tỏ
Tắm giữa mùa TRĂNG phả ngọt đầy

GIÓ thoảng ngoài xa diệu mát đầy
Êm mùa GIÓ lộng khỏa tình ngây
GIÓ mang âm hưởng chèn trong nắng
GIÓ sưởi hồn yêu lẫn giữa bầy
Hỡi GIÓ đi về tim nhớ vậy
Ơi em nhắn gởi GIÓ thương vầy
Ngàn mơ ủ GIÓ vào thơ mộng
GIÓ mãi bông đùa với ngọn cây

HANSY

NẮNG - MƯA

Ơ kìa NẮNG quyện xỏa hàng cây
Tỏa ánh vàng tươi giọt NẮNG vầy
NẮNG trải mơ màng theo nhịp vẫy
NẮNG đơm huyễn ảo sóng cơn bầy
Nồng êm NẮNG rũ bừng hương ngậy
Thắm dịu NẮNG xòe bổng sắc ngây
Mộng luyến sang hè tia NẮNG chẩy
Hồn say uống nhịp NẮNG thơm đầy

Màn MƯA xoải lượn lãng du đầy
Lãng mạn MƯA đùa tựa sóng ngây
Gió dệt cung tình MƯA xoắn quẩy
MƯA thùa khúc mộng khói xuyên bầy
MƯA nè quyện ước say nồng quậy
MƯA hỡi hòa mơ đắm diệu vầy
Thả áng ru chiều MƯA lướt đẩy
MƯA trườn nhịp bổng quấn vào cây.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến