GIÓ


GIÓ

Kiếp lãng tử phiêu du khắp chốn
Lấy bốn phương xây vốn làm nhà
Trời sinh cho tính la cà
Dừng chân nơi nọ, lân la chỗ này.

Khi êm ái, lướt tay mát ngọt
Lúc dỗi hờn, nộ nạt vang trời
Từ đất liền tới biển khơi
Gió đi tình tự với người thế gian.

Nào những đêm mơn man khúc hát
Nương gió về thánh thót cầm ca
Dập dìu, trầm bỗng, gần xa
Mát lòng quân tử thiết tha chuyện tình.

Vốn thinh không mà nên hình gió
Gió đi về nào có ai hay
Trăm năm một phận rủi may
Giải nồng tháng hạ, đông tày lạnh căm...

Trăng với gió mặn nồng muôn kiếp
Gió với mây thắm thiết ngàn đời
Gió tình, gió nghĩa người ơi
Thoảng qua lòng vắng chơi vơi phận người..

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến