NHAN HỒNG


200
NHAN HỒNG
[Ô thước]

Tri kỷ hồng nhan chẳng phước phần
Đâu còn nhung gấm mộng tình nhân
Vì sao đến nỗi co nguyền lại
Hay bởi là do nhạt ái dần
Cứ ngỡ trăng thề loang nẻo biếc
Ai dè lửa hẹn bặt lời ngân
Thì thôi ái cảm đà thay chuyến
Nuối mãi làm chi nặng kiếp trần

Dỗi chi nặng kiếp xạm dương trần
Khiến cuộc đời này lặng tiếng ngân
Hãy tưới vui mừng cho thắm lại
Lãng quên sầu muộn để nguôi dần
Trầm hương lộng phả vào hoan mộng
Kỷ niệm chôn vùi giữa thế nhân
Cuộc sống ta bà luôn ngắn ngủi
Đừng mang tủi hận xuống âm phần

HANSY

MỘNG TRẦN

Tàn đêm ngả lặng liễu nghiêng phần
Vẳng bến tương hàn mộng cố nhân
Gió ngẩn ngơ thềm giăng mắc bận
Trăng thờ thẩn bóng cuộn co dần
Cung chờ quấn lại lời vang quẩn
Quãng đợi vo tròn khúc vọng ngân
Ngõ hẹn triền mơ trào lạnh ngấn
Còn ta vẫn tựa gốc dương trần

Còn ta vẫn tựa gốc dương trần
Trải mướt câu tình thả lịm ngân
Dệt khúc bồng lai hòa quyện tấn
Đan lời viễn cảnh quấn quanh dần
Kề môi nói khẽ này duyên phận
Nép dạ thì thầm hỡi mộng nhân
Ngõ trúc chờ hương mùa cũ quẩn
Tàn đêm ngả lặng liễu nghiêng phần.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến