NHỚ MẸ


199
NHỚ MẸ
[Ngũ độ]

Chẳng Mẹ đời con hoài té ngã
U buồn vỡ sạm bên cành lá
Chi còn ủ ấm giữa hiên nhà
Đã hết xua nồng trong lửa hạ
Nhớ giọng hàn huyên buổi lạnh nà
Thương lời cực khổ chiều xưa quá
Van cầu nẻo phước lộng gần xa
Thỏa ước người luôn nhàn cõi lạ

Nguồn thương nỡ bỏ về nơi lạ
Quãng đượm hơi người ôi hẻo quá
Vắng vẻ tim lòng những điệu ca
Đìu hiu trí não bao lần hạ
Lìa thân cõi thế bặt hương nhà
Rẽ cội cây mầm xơ cỏ lá
Thắc thỏm canh chầy giữa lệ sa
Đời con chẳng Mẹ hồn xiêu ngã

HANSY

MONG NGƯỜI

Con về tựa lối hoàng hôn ngã
Mẹ hỡi nghe thầm trong kẽ lá
Dạ cuốn cào mong đến nẻo nhà
Lòng dâng ngập nhớ trong miền hạ
Lời ru thuở ấy vọng êm nà
Khúc nhạc thời thơ tràn dịu quá
Thổn thức tim này giõi chốn xa
Dường như cảnh tượng không gì lạ

Cảm giác sao gần thương đến lạ
Thầm nghe rộn rã từng cung lá
Người ơi giáng cũ hạnh êm nà
Mẹ hỡi hình xưa hiền dịu quá
Muốn ngả bên lòng cánh võng xa
Mơ nằm giữa gối vòng tay hạ
Niềm vui thấy cảnh mái hiên nhà
Mộng ấm theo cùng con khắp ngã.

Hà Thu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến