DƯ ÂM

161
DƯ ÂM
(Ngũ độ thanh)

Nắng xõa chiều nghiêng lặng cảnh đồi 
Ran tìm kỷ niệm ước thầm đôi 
Triền xưa thẫm ngút trầm buông vợi
Dốc cũ xa mờ nghẹn thả trôi 
Một kẻ bên đời đau nỗi héo
Bao lòng giữa thế thỏa niềm tươi 
Mùa đi sắc đỏ dần phai nhợt 
Khắc khoải vành tim lặng lẽ cười

HANSY

HOAN CA

Bỗng thấy tình mê chạm nẻo đồi 
Tay cầm mắt lịm thỏa lòng đôi 
Diều thương níu rộn ràng tim trỗi
Lả lướt mây vờn dạ huyễn trôi 
Để ngọt ngào hương choàng cõi mới
Cho thầm thĩ mộng rót làn tươi 
Và thơm vũ điệu mùa hoan cưới
Ngát khỏa triền yêu rộn rã cười

HANSY


HUẾ THƯƠNG

Xứ sở Thần Kinh lượn xõa đồi 
Sông dài biển rộng mãi cùng đôi 
Nhìn lên Ngự đỉnh chòm sao trỗi
Lịm giữa Hương dòng thảm nước trôi 
Ngã nón Bài thơ nồng tuổi đợi
Lâng hò Vỹ Dạ biếc mùa tươi 
Ngoài xa lão phủ mềm tung lưới 
Thiếu nữ ngời thương khỏa nụ cười

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến