ĐÃ HẾT NHAU RỒI
492
ĐÃ HẾT NHAU RỒI
Xếp ngăn kỷ niệm, chẳng mong mỏi gì
Cũng đành chấp nhận từ ly
Cũng đành giã biệt những kỳ vọng nao.
Hay là duyên nợ chẳng ngào ngọt lâu
Đuốc hồng cũng đã phai màu
Ngóng trông cũng chỉ dậy đau đớn hồn.
Gắng về một chỗ lắm vồn vã tim
Tóc mây dìu dịu mong tìm
Tựa nương lãng tử giữa im ắng đời.
Hẹn sang kiếp khác lại chơi vơi tình…
Nhận xét
Đăng nhận xét