BỎ RƠI VIỆT NAM:-13-CUỘC XÂM LƯỢC CAMPUCHIA

 
BỎ RƠI VIỆT NAM:
13-CUỘC XÂM LƯỢC CAMPUCHIA

Trong khi các cuộc biểu tình nổ ra sau thông báo của tổng thống, cuộc tấn công vẫn tiếp tục đúng tiến độ. Vào ngày 29 tháng 4, lực lượng quân miền Nam đã triển khai phần vụ của họ trong chiến dịch, được gọi là Toàn Thắng, bằng cách tấn công bằng lực lượng sư đoàn vào Mỏ Vẹt. Lực lượng Hoa Kỳ tiến vào Móc Câu hai ngày sau đó. Khoảng thời gian giữa hai cuộc tấn công đã làm mất đi tính bất ngờ có thể đạt được nếu phối hợp tốt hơn, nhưng cả hai cuộc tấn công đều diễn ra khá tốt.
 
Trước bình minh ngày 1 tháng 5, sau các cuộc tấn công chuẩn bị kéo dài của pháo binh đồng minh và hỗ trợ không quân chiến thuật, xe tăng dẫn đầu và xe bọc thép chở quân của Trung đoàn Kỵ binh Thiết giáp số 11 đã vượt biên giới vào Campuchia (xem bản đồ 4). Các lực lượng Hoa Kỳ dự kiến ​​kẻ thù cố thủ sẽ chống trả quyết liệt.  Đại tá (sau này là Tướng) Donn Starry, chỉ huy Sư đoàn 11, sau đó đã nói, “Chúng tôi đã có báo cáo về các hệ thống boongke kiên cố, vũ khí chống tăng, súng phòng không… chúng tôi biết rằng có hai trung đoàn BV dọc biên giới trong khu vực mà chúng tôi phải đi qua.” Tuy nhiên, sức  kháng cự của địch rất yếu. Có lẽ, phần lớn lực lượng Cộng sản đã rút sâu hơn vào nội địa Campuchia. Hầu hết các cuộc đụng độ là các trận đánh cầm chân của các đơn vị địch nhỏ, thay vì các trận chiến lớn, ác liệt mà giới chỉ huy Hoa Kỳ mong đợi. Đến ngày 3 tháng 5, MACV báo cáo chỉ có 8 lính Mỹ thiệt mạng và 32 người bị thương, đây là con số thương vong rất thấp cho một hoạt động có quy mô và phạm vi như thế này. Tổn thất của địch được báo cáo là 476 người thiệt mạng, trong đó 160 người là nạn nhân của các cuộc không kích chiến thuật và các tấn công bằng  trực thăng pháo kích.
 
Có những ngoại lệ đối với giao tranh nhẹ. Vào ngày 2 tháng 5, Trung đoàn Kỵ binh Thiết giáp 11 của Đại tá Starry được lệnh tiến đến Snuol, nơi có báo cáo tình báo cho biết một tiểu đoàn Quân BV hoặc nhiều hơn đang đào hào và chuẩn bị cho trận chiến. Starry tiến vào thị trấn với hơn một trăm xe bọc thép, và một trận chiến ác liệt đã xảy ra kéo dài trong hai ngày. Vào đêm thứ hai, lực lượng Cộng sản còn sống sót đã lẻn rút đi. Trong quá trình chiến đấu, Snuol gần như bị phá hủy. Kết quả của hoạt động này là không rõ ràng, vì bộ đội BV rút lui đã mang theo những đồng đội chết và bị thương.
 
Thiếu tướng Elvy Roberts, chỉ huy Sư đoàn Kỵ binh số 1, đã nhận xét vào đầu chiến dịch, “Chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ nhốt chúng [kẻ thù] trong một cái túi.” Tuy nhiên, cuộc tấn công vào Móc Câu đã không lấp đầy được “cái túi” đó bằng một số lượng lớn lính địch. Tuy nhiên, các hoạt động đã dẫn đến việc bắt giữ và/hoặc phá hủy một lượng lớn vật tư và quân nhu của địch. Phe tấn công liên tục phát hiện ra các kho vũ khí và kho tiếp tế lớn, một kho rộng đến mức quân đội Hoa Kỳ gọi đó là “Thành phố”. Được một tiểu đoàn của Sư đoàn Kỵ binh số 1 phát hiện, khu vực này là một khu phức hợp rộng hai dặm vuông bao gồm 182 kho vũ khí và đạn dược riêng biệt, 18 nhà ăn, một trường bắn, một trang trại nuôi gà và lợn, và hơn 400 boongke lát gỗ và các nơi trú ẩn khác chứa vật tư y tế, thực phẩm và quân phục. Sau đó, một tiểu đoàn khác của Sư đoàn Kỵ binh số 1 đã tìm thấy một khu căn cứ địa thậm chí còn lớn hơn được chứng minh là kho vũ khí lớn nhất từng bị thu giữ trong chiến tranh; quân đội gọi đó là “Đảo Rock phía Đông”.  Một cuộc tìm kiếm khu vực này đã phát hiện ra hơn 6,5 triệu viên đạn phòng không, nửa triệu viên đạn súng trường, hàng nghìn quả tên lửa, một số xe tải General Motors và thậm chí cả tổng đài điện thoại.
 
Tổng thống Nixon, phấn khởi trước những báo cáo ban đầu về thành công của quân đồng minh, đã ra lệnh cho Hội đồng Tham mưu trưởng Liên quân “phá hủy tất cả các khu căn cứ địa. . . . Phá hủy tất cả để chúng không thể được tái sử dụng chống lại chúng ta nữa. Không bao giờ.” Sau đó, các đơn vị của Sư đoàn Bộ binh 25 đã xâm chiếm một khu vực cách Móc Câu 48 km về phía tây nam, được gọi là Đầu Chó. Ngoài ra, hai lữ đoàn của Sư đoàn Bộ binh 4 đã tấn công vào khu vực Se San, cách Pleiku 60 km về phía tây.
 
Đến cuối tháng 5, hơn 30.000 binh sĩ Hoa Kỳ đã có mặt ở Campuchia. Các lực lượng Hoa Kỳ đã dành phần còn lại của tháng 5 và toàn bộ tháng 6 để tìm và phá hủy các cứ điểm cất giấu vũ khí của địch. Lượng vật tư và thiết bị của Cộng sản bị phá hủy là rất lớn, nhưng chiến dịch Móc Câu đã không đạt được một trong những mục tiêu chính của mình: phát hiện và phá hủy Trung ương cục Miền Nam.  Sau này người ta biết rằng sở chỉ huy chiến trường bí mật của Cộng sản đã chạy khỏi khu vực Móc Câu vào ngày 19 tháng 3 và di chuyển về phía tây và phía bắc qua Sông Cửu Long.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến