DÒNG LƯU BÚT CŨ
DÒNG LƯU BÚT CŨ
[Ngũ độ]
Nhớ buổi xa trường đẫm lệ rơi
Giữa nghẹn ngào thương lòng khản cháy
Đàn văng vẳng dạo khúc xưa mời
Ôm ghì nghẹt thở âu sầu hỡi
Trở gót cay xè hụt hẫng ơi
Tạc nghĩa tình sâu vào thể phách
Dù cho mãn kiếp chẳng quên lời
Cho nồng ấm mãi bạn tình ơi
Từng câu chữ viết hàn huyên đượm
Mỗi độ hè sang gởi gắm mời
Nhớ hỏi han cùng thơ ngọt đãi
Xin gìn giữ kẻo mộng vàng rơi
Đường mây toả hướng đành ly biệt
Kỷ niệm hoài thơm dẫu cách rời
*
PHÚT TỪ LY
Sân trường phượng vĩ úa nhầu rơi
Tình xưa buổi ấy còn vay mộng
Kỷ niệm chiều nao vẫn nuối mời
Giữ thuở ngày xanh giùm hạ nhé
Lưu thời tuổi ngọc giúp thu ơi
Tà dương cánh nhạn bên đồi đã
Tiếng giã mà nghe tủi nghẹn lời
Tiễn bước sao hoài lặng nhỏ ơi
Buổi chiến tranh đường mây vẫy gọi
Thời binh biến dặm ruổi reo mời
Mai người trở lại mùa hoa đã
Đón kẻ quay về phượng vĩ rơi
Vạn nỗi mơ sầu thôi tủi nhé
Kề vai kể chuyện lúc xa rời !
Nhận xét
Đăng nhận xét