MÌNH EM LÀ ĐỦ
MÌNH EM LÀ ĐỦ
[Ngũ độ]
Đã cảm từ hôm thấy cạnh rèm
Ngãi mặn mòi luôn bùng cháy phởn
Duyên ngào ngạt mãi ước đừng lem
Chờ mong cổ tích êm đềm lại
Tưởng nhớ đài trang rộn rã thèm
Mộng vững bền yêu ngời sốt dẻo
Xuân tình diễm lệ nhủ hoài đem
Tình tơ liễu hiệp giải cơn thèm
Say hò hẹn nũng chuyền ngây ngất
Dẹp xỏ xiên đồn giũ lấm lem
Vũ khúc thiên đường bay bổng dạ
Trầm hương ngọc nữ ngả nghiêng rèm
Đan kiều diễm giấc khơi nồng mặn
Mãn kiếp yêu hoài chỉ một em
*
QUYỆN BÓNG
Tìm say kỷ niệm nắng đu rèm
Nơi chiều gió thổi đeo lòng nặng
Vạt ngõ mưa tràn thoảng áo lem
Bởi dạ thầm sao người vẫn đắm
Mà môi lặng ấy kẻ luôn thèm
Thôi đành phận đó xuôi về ngả
Dẫu biết duyên này chẳng lại đem .
Thì xưa giả nói kệ đâu thèm
Cho ngày gửi biếu tình non trĩu
Để bữa dâng trào lệ ướt lem
Chắc lỡ lời trao đầy dạo thuở
Là trông mắt dõi kể bên rèm
Chân thành góc bể vì ai hẹn
Quyện cả ân nồng lẫn bóng em .
Nhận xét
Đăng nhận xét