MÊ LẦM

70.
MÊ LẦM
[Tiệt hạ]

Cứ ngỡ nồng mê sẽ mãi từng
Ai dè mưa gió khiến lòng ngưng
Nào hay ái lạc làm xiêu lửng
Biết thế ngày nao đã kịp dừng
Ngoảnh mặt phớt lờ không có những
Chuyền tim lơ láo biết đâu chừng
Thì thôi vĩnh quyết vì tim khựng
Mong nhớ đau buồn chỉ khiến sưng

Mong nhớ đau buồn chỉ khiến sưng
Vàng khuya lậm buốt kiểu tê chừng
Người ta phụ rẩy nên lòng khựng
Bạn hữu hoài can ấy dạ dừng
Thê thảm góc tình dang dở đứng
Ê chề khúc ái nhoẹt nhòe ngưng
Ngày xưa dù được trăng làm chứng
Cứ ngỡ nồng mê sẽ mãi từng

HANSY


CÕI TÌNH

Và đây khúc mộng thủa nao từng
Vẫn nở tươi bừng bận gió ngưng
Ý đượm lời thương đầy sát lửng
Thơ nồng tiếng nhớ đẫy bên dừng
Vần mơ ấy điệu không nề khững
Vận ước này câu chẳng bỏ chừng
Cứ quyện say nhoài say đắm khựng
Cho tình bỏng rát mãi hoài sưng

Cho tình bỏng rát mãi hoài sưng
Để ước về trao ngọt đẫy chừng
Giữ sắc êm đềm say đắm khựng
Gìn hương nồng ấm lịm ngơ dừng
Lòng ơi xuyến đảo triền mơ đứng
Dạ hỡi cuồng quay quãng ái dừng
Quấn quyện đan hồn da diết nựng
Và đây khúc mộng thủa nao từng.

HàThu

Nhận xét

Bài đăng phổ biến