BÔNG CỎ MAY

BÔNG CỎ MAY

Ơi, bông cỏ may của ngày xa xưa đó
Tim bỗng nhói đau khi em vướng vào ta
Từ dạo bay xa em có một lần nào
Ngoái nhìn lại vùng trời đầy kỷ niệm.

Ôi, bông cỏ may giản đơn, mạc mộc
Xao xuyến hồn ta giữa buổi chiều vàng
Em có còn đùa giỡn giữa gió ngàn
Như ngày đó hồn em đầy thơ dại?

Tội cho em một tâm hồn mộc mạc
Vì yêu anh mà chịu lắm thương đau
Nhưng cũng rồi đành phải cách xa nhau
Em một hướng và anh về hướng khác.

Gọi tên nhau giữa gió mùa thất lạc
Tiếng hư không đốt cháy cả lòng tim
Thôi hết rồi những ngày tháng dịu êm
Tạm biệt nhé, em yêu, người tình sầu mộng.

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến