DÙNG DẰNG

DÙNG DẰNG

Dùng dằng nửa ở nửa về
Sao ta lại chịu nhiều bề đớn đau
Người ơi, tình có nông sâu
Mà nghe môi mặn trong nhau thế này?

Tưởng là chỉ thoáng mây bay
Nào hay biển nhớ cứ đầy tim gan
Đi cũng dở, ở không xong
Trắng đêm ngồi khóc với lòng tha nhân.

Trăm năm xa mà cũng gần
Thoáng chốc chợt tỉnh nguồn cơn đá vàng...

HANSY

Nhận xét

Bài đăng phổ biến